TỨ QUÝ CẨM - Trang 720

khắc đó, hồn phách đang phiêu diêu của A Vụ bỗng nhiên bị một sức mạnh
nào đó kéo đi, mắt tối sầm lại, khi tỉnh dậy thì đã trở thành con gái của Vinh
tam lão gia và Thôi Thị.

“Đó là công tử nhà nào vậy?” Thôi Thị vốn vô tâm vô tính nhất thời

không nhận ra đó là ai, nhưng khi nhìn thấy chàng trai trẻ xuất sắc như thế,
trái tim người mẹ này lập tức cố gắng đập chậm hai nhịp, trong đầu tính toán
người như chàng trai này mới xứng đáng với A Vụ.

Thím họ của Đường Âm lại không vô tâm như Thôi Thị. “Nhìn có vẻ

như Tứ Hoàng tử.”

Vẻ mặt Thôi Thị lập tức héo rũ như cà gặp phải sương.

Lúc này, hai vị phu nhân cùng hai cô nương, lại cả một đám nha hoàn,

bà nô bộc đều ngẩn ngơ nhìn ngắm bức tranh, người trong tranh dường như
cũng cảm nhận được những ánh mắt “nóng rực như lửa” ấy liền ngoảnh đầu
lại, nhưng không dừng lại giây nào mà nhanh chóng quay đi.

Mấy người này đương nhiên không lọt vào mắt nhân vật thần tiên như

chàng.

Vinh Ngân đưa Thôi Thị và A Vụ về phủ xong thì có tiệc xã giao nên

lại đi. Buổi tối, chàng mới liêng biêng trở về phòng mình, nằm lăn ra ngủ
một giấc. Nào ngờ mới sáng sớm đã thấy tự nhiên có một trận đau buốt ở
đầu giội xuống, cố gắng mở mắt ra nhìn thì thấy trong tay A Vụ là chiếc
chổi lông gà đang ra sức vụt lên chăn của chàng. May mà đang là mùa đông,
chăn bông cũng dày nên không cảm thấy quá đau.

Vinh Ngân thấy tình hình như vậy không ổn chút nào, vị tiểu muội này

luôn là tấm gương cho các tiểu thư con nhà quan lại quý tộc, vậy mà hôm
nay lại cầm chổi lông gà đánh người giống như mấy mụ chua ngoa đầu
đường, chắc chắn muội ấy đang rất tức giận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.