TỨ QUÝ CẨM - Trang 735

Nhiều năm trước Đổng phu nhân cũng đã từng ngửi thấy mùi hương tương
tự trên người của một tuyệt sắc giai nhân, dù không giống nhau, nhưng cũng
vô cùng đặc biệt.

“Nhưng như vậy đâu thể chứng minh là khó chung sống với cô ấy?”

Đổng Tàng Nguyệt lại hỏi, trước mặt người ngoài nàng đoan trang chín
chắn, nhưng khi ở riêng bên cạnh Đổng phu nhân, nàng vẫn nũng nịu như
bao cô gái khác.

“Vinh cô nương có vẻ đẹp tuyệt trần, mặc dù ta không nhìn được cô

nương đó, nhưng nghe tiếng bước chân vào phòng và tiếng quần áo cọ sát là
có thể nghe ra.”

Đổng phu nhân nghe bước chân của A Vụ, tiếng dừng chân ở mỗi bước

đều giống nhau, hơn nữa bước chân còn nhịp nhàng như có vần điệu. Tiếng
ma sát giữa quần áo cũng nhỏ và đều, chứng tỏ A Vụ được dạy dỗ cực kỳ
cẩn thận.

“Con nghĩ mà xem, với dung mạo tuyệt đỉnh, phong thái xuất chúng

như vậy, tất sẽ có tính kiêu ngạo. Lão phu nhân của phủ An Quốc Công e
rằng không thể bồi dưỡng được cô cháu gái có khí phách như thế. Thôi phu
nhân mặc dù ôn hòa lương thiện, nhưng một số phương diện cũng còn
khiếm khuyết. Ngay chính bản thân con cũng kiêu ngạo, mặc dù cố gắng tỏ
ra ôn hòa, nhưng cũng không giấu nổi vẻ kiêu hãnh thể hiện qua phong thái
của con.” Đổng phu nhân rất tự hào về Đổng Tàng Nguyệt, bà cảm thấy bất
cứ cô nương nào đứng trước mặt cháu bà đều phải nhận phần thua. “Vì thế
tổ mẫu đoán, Vinh cô nương chưa chắc đã dung nạp con.”

Đổng Tàng Nguyệt cười. “Tổ mẫu ơi, lần này bà nhìn nhầm rồi. Bà

luôn cho rằng cháu gái mình là người tốt nhất thiên hạ, có điều tổ phụ từng
nói “Bên ngoài bầu trời còn có bầu trời khác, người tài còn có người tài
hơn”, hôm nay gặp A Vụ, con thực sự đã nghiệm ra câu này rồi ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.