TỨ QUÝ CẨM - Trang 858

con, nên có đứa con để tận hiếu tận trung với ngài.” Còn về cha của Sở Mậu,
A Vụ cho rằng hắn đã tận hiếu tận trung rồi. “Thiếp tuổi vẫn còn nhỏ, cơ thể
yếu ớt, sợ không dễ thụ thai...”

A Vụ thấy Sở Mậu nhìn mình chăm chú, ánh mắt nóng bỏng thì nhất

thời hoảng loạn, lắp bắp nói: “Thiếp nghe nói phụ nữ ngoài hai mươi có con
là thích hợp nhất, Vương gia...” A Vụ càng nói càng cảm thấy khó khăn, đến
nỗi cuối cùng nàng không thể nói tiếp được nữa, còn Sở Mậu thì lại vui vẻ
cười to.

Sở Mậu thấy A Vụ căng thẳng đến độ cứ luôn vò khăn tay, sắc mặt ửng

đỏ vì xấu hổ, vì cuống quýt, đôi mắt lấp lánh như sao mùa thu, lại vì muốn
nhấn mạnh câu nói của mình nên mắt càng mở to, lông mi chớp chớp, lo
lắng hổn hển, khiến Sở Mậu không nhịn được cười. Hắn cũng không biết A
Vụ lấy tự tin ở đâu mà nói rằng hắn đối xử với nàng hơn bọn họ.

“Vương gia!” A Vụ thẹn quá hóa giận, nàng cho rằng mình nói nghiêm

túc là thế, vậy mà Sở Mậu lại chẳng để tâm. “Vương gia không cần cười
nhạo thiếp, những lời thiếp nói là thật đấy. Không có con là tội bất hiếu lớn
nhất đối với cha mẹ, Vương gia đã bao năm rồi vẫn do dự, lẽ nào không sợ
có người bịa đặt nói xấu...”

Sở Mậu thấy A Vụ nghiêm nghị trông rất đáng yêu liền hỏi: “Nàng làm

sao biết đó là nói xấu?”

“Vương gia có phong thái rồng phượng, con người đàng hoàng, sao có

thể là loại người đó được? Nhưng miệng lưỡi thế gian đáng sợ, không thể
không đề phòng.” A Vụ bây giờ đã biết dùng lời “bịa đặt” để khuyên Sở
Mậu.

“Ồ, vậy Vương phi cho rằng ta nên làm thế nào?”

“À...” A Vụ bắt đầu lắp bắp. “Vương gia có thể đi đến các viện khác,

sắp xếp ngày đến, vừa nãy Vương gia cũng có nói là hy vọng sau khi thiếp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.