TỨ QUÝ CẨM - Trang 915

A Vụ bỏ kim chỉ xuống, thực ra nàng cũng không thích chuyện thêu

thùa lắm, chỉ vì muốn thể hiện sự hiền dịu trước mặt Sở Mậu một chút mà
thôi. “ Giờ sắp đến cuối năm, Hách ma ma rất bận, thiếp không muốn gây
thêm phiền phức, đợi mùa xuân sang năm vậy.”

Sở Mậu liếc nhìn A Vụ, khóe môi khẽ cong lên. “Vương phi cũng lười

đọc sách nhỉ?”

Lời nói đùa này như chê A Vụ không bao giờ đọc sách vậy.

A Vụ hờn dỗi liếc nhìn Sở Mậu, bĩu môi. “Đúng là bên cạnh thiếp

chẳng có cuốn sách nào.”

Hai người liền nhớ đến chuyện Song Kim Lâu, Sở Mậu chỉ cười không

nói, còn A Vụ ghét nhất tính keo kiệt này của hắn.

Lúc này, Sở Mậu lại cầm sách lên đọc, còn A Vụ thì không đụng đến

kim chỉ nữa mà lấy từ trong hộp sơn đen mạ vàng ra một tờ giấy màu hồng
và bắt đầu vẽ hoa văn, nhưng không phải là để thêu, mà để tiệm Tứ Quý
Cẩm dùng vào việc dệt hoa văn kiểu mới năm nay.

“Tờ giấy của nàng thật đặc biệt.” Sở Mậu bỗng lên tiếng, khiến A Vụ

giật mình suýt chút nữa vẽ chệch đi.

“Vâng, cả tập giấy có năm màu.” A Vụ cúi đầu lấy ra bốn màu khác

trong hộp gồm màu xanh, màu xanh lục, màu xanh nhạt, màu hồng nhạt, hoa
văn đang vẽ chính là Thọ sơn phúc hải. Vì là cuối năm nên A Vụ muốn vẽ
cảnh vui tươi.

Sở Mậu cầm lên ngắm nghía, còn A Vụ lại cúi đầu vẽ tiếp, nàng đang

vẽ cỏ huyên, đàn bướm bay lượn xung quanh, nền đất điểm thêm vạt cúc
dại. Thợ vẽ dân gian thường dùng bản khắc kẽm, hoặc đa số lấy hoa văn dân
gian, còn A Vụ dùng hoa văn bằng tranh do nàng tự nghĩ nên hình thêu
phong phú, tỉ mỉ, đây cũng là điểm đặc sắc của tiệm Tứ Quý Cẩm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.