TỨ QUÝ CẨM - Trang 936

A Vụ cố gắng kiềm chế ngón tay run rẩy của mình, hơi kiễng gót chân

cởi nút buộc áo choàng trên cổ cho Sở Mậu. Đứng ở khoảng cách gần thế
này nàng mới thấy Sở Mậu rất cao, so với nữ giới nàng cũng đã khá cao rồi,
nhưng khi đứng trước Sở Mậu, nàng mới cảm thấy chiều cao của hắn khiến
nàng thấy áp lực.

A Vụ bằng từng này tuổi rồi nhưng chưa bao giờ tiếp xúc gần với nam

giới như vậy, hơi thở của Sở Mậu phả vào giữa trán nàng khiến gương mặt
nàng bất giác đỏ lựng.

Sở Mậu cúi đầu nhìn A Vụ, ngón tay thon dài, trắng muốt như ngọc,

lúc này nàng cụp mắt, cố kiềm chế hơi thở, nhưng thần sắc lại không giấu
được sự hoảng hốt, hắn thoang thoảng ngửi thấy mùi thơm, giống hương hoa
mà không phải hoa, giống hương quả nhưng không phải quả, nói tóm lại là
vô cùng dễ chịu.

Sau khi cởi nút buộc xong, thần kinh A Vụ mới được thả lỏng, thở phào

một cái, ngước mắt lên thì phát hiện Sở Mậu đang nhìn nàng cười, lúc này
nàng mới phát hiện nhất thời mình cũng đang mỉm cười với hắn. Thường
ngày nàng trách bọn Tử Phiến sợ sệt Sở Mậu vô cớ, nhưng chẳng phải nàng
cũng vừa cảm nhận thấy mình đang khuất phục trước uy của hắn hay sao?

“Vương gia kêu Mai Ảnh, Mai Mộng vào hầu hạ đi.” A Vụ có chút xấu

hổ.

“Bọn họ không dám vào. Hôm nay Vương phi oai phong quá, vừa ra

tay đã cho ngay một trắc phi của bản vương về điền trang rồi.” Sở Mậu
nghiêm túc nói, mặc dù giọng hơi trêu đùa, nhưng trông dáng vẻ cũng không
phải là vui.

A Vụ lúc này đứng cách Sở Mậu ba tấc và cũng không còn sợ hắn nữa

Nàng ngoảnh đầu đưa áo khoác của Sở Mậu cho Tử Phiến. Tử Phiến sợ hãi
như thể cầm bình lưu li dễ vỡ, học theo cách của Mai Ảnh cẩn thận treo lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.