TỨ QUÝ CẨM - Trang 965

A Vụ vừa thở phù phù vừa ngước mắt nhìn Sở Mậu, mặt hắn vẫn hơi

đỏ, nhưng bờ môi lại mang theo nụ cười đáng ghét, A Vụ nghi ngờ có lẽ lúc
trước hắn đã giả vờ say.

“Đúng là đồ gian xảo!” A Vụ thầm mắng hắn, tốc độ chơi cờ cũng bắt

đầu chậm lại, mỗi bước đều phải cẩn thận, mỗi bước đi nàng cũng rất lo lắng
vì sợ rơi vào bẫy.

Quân cờ màu đen bóng được kẹp ở ngón trỏ và ngón giữa của bàn tay

trắng muốt tựa như một bức tranh đen trắng khiến người ta không thể rời
mắt.

A Vụ cầm trong tay quân cờ nhưng không nỡ hạ xuống, bỗng thấy Sở

Mậu giơ tay về phía quân cờ của mình, nàng hoảng hốt rụt tay lại, nghĩ rằng
Sở Mậu chờ sốt ruột muốn lấy quân cờ của mình.

Tay Sở Mậu bỗng khựng lại rồi thu về. “Không hạ cờ là trời sáng đấy.”

A Vụ vốn có ý chơi xấu, nghe thấy Sở Mậu châm chọc mình thì càng

không muốn giữ lời hứa lúc cá cược, đúng lúc đó thì Đào Tư Dao và Tương
Tư đi đốt pháo quay về, A Vụ rất mừng, tỏ ra là người bị oan ức, nàng đâu
phải là người đòi chơi cờ với Sở Mậu.

Do đó, thấy Đào Tư Dao bước đến, A Vụ liền đứng bật dậy cười. “Đào

Trắc phi đến rồi, tỷ mau ngồi xuống hầu Vương gia chơi cờ đi, ta thực sự
không có sở trường về trò này.” A Vụ cố ý nhường chỗ, nói: “Vương gia,
nghe nói Đào Trắc phi chơi cờ rất giỏi, chơi cờ mà sức lực ngang nhau thì
mới thú vị, hay là ngài cùng với Đào Trắc phi chơi một ván khác nhé?”

Đào Tư Dao có chút dao động nhìn vào Sở Mậu, thấy ánh mắt hắn nhìn

A Vụ bắt đầu chuyển sang lạnh nhạt.

A Vụ vội vàng đưa tay lên sờ trán, vờ vịt nói: “Á, vừa nãy thiếp uống

rượu nên bây giờ thấy hơi đau đầu muốn về nghỉ ngơi một chút.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.