TỨ QUÝ CẨM - Trang 304

Chương 9

Suy ngẫm về sự hiền đức và ghen tuông

Đến chiều, nhân lúc Vinh tam gia ra ngoài dự tiệc, A Vụ liền chạy ngay

vào phòng Thôi Thị, ngồi trên bàn hai tay chống cằm, nhìn Thôi Thị bằng
ánh mắt tò mò. “Mẹ, sao mẹ thuyết phục được cha ra mặt giúp thế?”

A Vụ cảm thấy kỳ lạ, theo sự hiểu biết của A Vụ với Vinh tam gia, ông

là người chỉ để ý đến những việc bên ngoài, tất cả mọi việc trong nhà đều do
Thôi Thị lo liệu. Không ngờ việc lần này, ông lại đứng ra lo giúp vợ. Vương
Thị là người trẻ đẹp, quyến rũ, Thôi Thị không thể bằng, vậy mà Vinh tam
gia không bị nữ sắc hút hồn, A Vụ cảm thấy vừa vui mừng vừa nể phục.

Nghĩ lại ngày trước Trưởng Công chúa Phúc Huệ là người có thân phận

cao quý như thế mà cũng không thể khiến cho cha nàng bớt thói háo sắc, nói
khó nghe một chút thì ông ấy là người “có mới nới cũ”.

Thôi Thị bỗng đỏ bừng mặt, chuyện này làm sao có thể nói cho A Vụ

được. Nói về trí tuệ, Thôi Thị có phi ngựa cũng không đuổi kịp A Vụ, nhưng
nói về việc “điều khiển” chồng, Thôi Thị cũng chẳng thua kém bất cứ ai.
Mặc dù từ nhỏ bà không được dạy dỗ nhiều, nhưng vì chứng kiến hết di
nương này đến di nương khác được ban cho để hầu hạ chồng thì bà cũng đã
học được chút kinh nghiệm giữ chồng. Cha của bà là tri phủ, là người “gừng
càng già càng cay”, mỗi năm đều có bóng hồng vào phủ, chưa kể đến di
nương của mấy ca ca bà.

Thôi Thị cũng biết không nên nói mấy chuyện này cho A Vụ nghe. Bà

hy vọng con gái mình sẽ trở thành một tiểu thư nho nhã, khuê tú. Nhưng bà
cũng từng chứng kiến nhiều chuyện riêng tư của mấy nam nhân, mặc dù các
tiểu thư khuê các được phu quân tôn trọng, nhưng cũng phải xem tính người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.