TỪ THĂM THẲM LÃNG QUÊN - Trang 81

con đường rừng. Những tán cây trên đầu rậm đến nỗi chỉ vài tia sáng trăng
lọt xuống được, cỏ đã không được xén từ rất lâu rồi. Chúng tôi phát hiện
một cái ghế bằng gỗ xung quanh rải sỏi. Chúng tôi ngồi xuống. Mắt tôi quen
dần với bóng tối và tôi nhìn thấy, ở giữa quảng trường, cái bệ trên đó hiện ra
bóng dáng một con thú bị bỏ lại, tôi tự hỏi là một con sư tử cái hay một con
báo gấm, hay chỉ là một con chó.

‒ Ở đây thích quá, Jacqueline nói với tôi.
Nàng dựa đầu lên vai tôi. Những tán cây che mất các ngôi nhà quanh

quảng trường. Chúng tôi không còn cảm thấy cái nóng ngột ngạt mấy ngày
vừa rồi đã ập xuống London, cái thành phố nơi chỉ cần rẽ ở góc phố là đã tới
một khu rừng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.