TỰ THÚ THÁNH AUGUSTINO - Trang 97

Ta còn phải làm chứng: yêu hoà bình, yêu Chúa Kitô yêu hoà
bình là yêu Chúa Kitô. Thánh Phaolô nói Chúa Kitô là bình an
của ta vì ngài hợp nhất hai dân tộc đang xung đột "làm cho cả hai
nên một."(Ephesô 2:14) Vì thế ta phải nói với người xưng mình
thuộc về Chúa Kitô mà lại ghét hoà bình là "Tại sao Chúa là sự
an bình vì ngài hợp nhất hai dân tộc thành một, các bạn lại muốn
làm cho một dân tộc thành hai? Làm sao bạn có thể là người kiến
tạo hoà bình khi bạn tạo nên chia rẽ?" Nói thế với người ghét hoà
bình là "ăn ở thuận hoà". Nhưng khi ta nói thế những kẻ thù của
hoà bình "tấn công ta vô cớ".

47. Người canh không bao giờ ngủ: suy niệm Thánh vịnh 121

Trong khi ta đi lên từng bước trong cuộc hành hương tinh thần
vào đền thờ Thiên Chúa, người viết Thánh vịnh cầu nguyện: "Xin
đừng để chân con lung lay."

Ai di chuyển chân ta? Ai di chuyển chân Adam trong vườn Eden,
làm cho ông lạc xa khỏi thiên đàng? Cũng chính là kẻ thù đã rời
chân ta khỏi con đường chắc chắn. Nhưng trước hết ai đã di
chuyển chân các thiên thần sa ngã với những hậu quả trầm trọng
như thế? Thánh Kinh nói cho ta là họ sa ngã vì kiêu ngạo. Kiêu
ngạo sẽ làm cho ta đi lạc xa Thiên Chúa và sự thiện, khỏi niềm
tin. Tin và tín thác là kẻ thù của kiêu ngạo vì tin diễn tả sự khiêm
nhường: "Dưới bóng cánh Chúa họ sẽ tín thác."

Người viết Thánh vịnh chỉ cầu nguyện: "Xin đừng để chân con
xiêu té." Chúa cũng trả lời rất đơn giản: "Ðừng để cho người
canh giữ buồn ngủ." Nếu bạn không muốn sẩy chân rớt khỏi con
đường đi lên, thì hãy coi chừng người giữ bạn khỏi ngủ mê. Hãy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.