TU VIỆN THÀNH PARME - Trang 112

— Đại úy Henriet bị giết hôm qua, còn lão thì xéo đi, tìm chỗ mà rụi!

Nó vừa nói vừa muốn vượt lên, khiến ông đại tá bị đẩy ngã xuống nền

cầu. Fabrice đang ở trên cầu, cách hai bước, mặt quay về quán Bạch mã.
Anh thúc ngựa lên và trong khi ức ngựa của tên hung thủ đẩy ngã ông đại tá
tay vẫn nắm chặt dây cương, thì anh căm phẫn đâm nó một nhát thẳng cánh.
May sao ngựa của tên kỵ binh thấy mình bị kéo xuống đất, do tay ông đại tá
nắm dây cương nên nhảy qua một bên, do cử động của con ngựa, lưỡi
gươm đại kỵ dài lướt dọc áo gilê tên kỵ binh và bày ra trọn vẹn dưới mắt
hắn. Nổi điên, tên kỵ binh quay lại chém một nhát cực mạnh làm Fabrice
đứt tay áo, lưỡi gươm băm sâu vào cánh tay, anh ngã xuống.

Một trong hai tên kỵ binh không ngựa thấy hai người bảo vệ cầu đều

ngã, bèn chộp cơ hộí nhảy lên lưng ngựa Fabrice và phóng đi, định chiếm
đoạt con ngựa.

Viên trung sĩ từ trong quán chạy ra thấy đại tá của mình ngã, tưởng

ông bị trọng thương. Anh đuổi theo ngựa Fabrice đâm mũi kiếm của mình
vào hông tên kỵ binh. Tên này đổ xuống. Những đứa khác thấy trên cầu chỉ
còn viên trung sĩ đi đất, liền phi ngựa vượt qua cầu và chạy đi nhanh chóng.
Tên đi bộ chạy trốn về phía đông.

Viên trung sĩ đến bên cạnh những người bị thương. Fabrice đã đứng

lên, anh ta không đau lắm nhưng mất nhiều máu. Ông đại tá đứng dậy chậm
hơn, choáng vì ngã chứ không mang thương tích gì. Ông nói với viên trung
sĩ:

— Ta chỉ đau vì vết thương cũ ở bàn tay.

Tên kỵ binh bị trung sĩ đâm chỉ còn ngắc ngoải. Đại tá kêu:

— Quỉ sứ bắt nó đi! Rồi ông nói với viên trung sĩ và hai người lính kỵ

vừa mới chạy đến. Hãy săn sóc chú thanh niên bé bỏng này, ta đưa chú vào
chỗ nguy hiểm không phải lúc. Tôi ở lại trên cầu để tự mình cố chặn những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.