TUẤN, CHÀNG TRAI ĐẤT VIỆT - Trang 184

khủng , chứ đâu phải vì những tiếng kêu :” ối làng xóm ơi ! Hù . Hù ! “
“Cọp ! Cọp “ , và tiếng còi oa , oa … của chiếc xe ho lao không đủ sức bò
lênm đèo !
Câu chuyện gặp cọp trên đèo thành ra một đề tài vô cùng hào hứng cho các
anh “ cu li lục lộ “ và đàn ông đàn bà trong xóm hai bên đường cùng xúm
lại bàn tán , vui cười rất là náo nhiêt .
Tuấn chen vào các đám đông góp câu chuyện bi-hài kích thích thú vị ấy .
Nhưng một lúc , Tuấn không thấy ông Tú đâu . Ði ngang qua các căn nhà
mở cửa , Tuấn muốn tìm ông Tú . Ông đang ngồi trong một căn nhà chong
đèn dầu hỏa . Chung quanh ông có sáu , bẩy người , nét mặt vui cười nghe
ông ngâm thơ . Tuấn bước vào . Ông Tú vẫn đội mãi chiếc mũ trắng trên
đầu ( tóc cúp carré ) , tay vẫn cầm cây dù đen , miệng vẫn nhai trầu mỏm-
mẻm, nói rất có duyên . Ông đang ngâm và giảng bài thơ ông vừa làm ra
như sau đây , cho bà con cô bác nghe chơi :
ÐI XE GẶP CỌP
Một chiếc xe xanh , một cọp vàng
Nhìn nhau bốn mắt sáng choang choang
Cọp gầm vang động , ôi hồn vía !
Xe hoảng kêu lên , ối xóm làng !
Máy bết , người run , vô diệu kế
Ðèo cao , đêm vắng , thậm nguy-nan !
Kìa đôi thùng thiếc ai quăng đấy !
Cọp nhảy co giò , tưởng sét vang .
Tuấn ngồi nghe , và thuộc lòng mấy bài thơ của ông Tú làm dọc đường , để
kỷ niệm cuộc viễn hành đầu tiên của Tuấn giữa buổi giao thơì của Lịch sử ,
nửa tân nửa cựu .
Ðường cái quan người Pháp goị là “đường thuộc địa số một “ ( Route
Coloniale N. 1 ) qua các vùng hiểm trở của miền Trung , nhất là từ Bình
Ðịnh vào Bình Thuận , đã có tiếng rất là nhiều cọp . Xe hơi đi ban đêm
thường gặp cọp luôn , và bởi cọp thời bấy giờ chưa từng thấy xe hơi nên ưa
ra ngồi bên lề đường để rình chụp , và hăm he khiêu khích . Cọp ngày nay
đã văn minh rồi , nên trông thấy xe hơi thì mau mau lẫn tránh vô rừng .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.