TUẤN, CHÀNG TRAI ĐẤT VIỆT - Trang 221

- Tôi là thầy giáo.
Ma đủng đỉnh đi ra …
Tuấn vẫn còn lạnh xương sống , vì trò nghe người ta nói rằng ma thường
giả dạng làm người . Bóng ma mỗi lúc mỗi hiện ra rõ rệt với chiếc áo dài
trắng , quần trắng , tà áo phất phơ trong gió . Tuấn chăm chú nhìn dưới
chân ma , nếu phải là ma thì chân đi lơ lửng trên không khí , còn trái lại nếu
chân đạp trên đất thì đúng là người . Tuấn vô cùng ngạc nhiên thấy bóng
trắng bước đến gần trò chính là thầy giáo lớp Nhì , thầy L.
Lễ phép , Tuấn và người học trò kia đều khẽ cúi đầu :” Thưa chào thầy “ .
Câu chuyện tò mò của bác lính tập và hai cậu học trò đáng lẽ đến đây có
thể chấm dứt được rồi . Không dè bác lính tập quái ác , lấy tay chỉ một
bóng trắng còn đứng yên bên Mả Vôi trong bóng tối lờ mờ ghê rợn , vì
đường phố không có đèn . Y hỏi :
- Còn con ma nào kia nữa ?
Thầy giáo lớp Nhì lính …quýnh , bập bẹ trả lời :
- Cô em …em của tôi đấy.
- Kêu em thầy ra đây . Sao lại đứng đó ?
Bóng trắng cứ đứng yên một chỗ . Người lính hăm dọa :
- Không ra đây , tui bắn chết chịu à !
Bây giờ trò Tuấn mới nhận thấy là người lính tập hơi say rượu , giọng nói
của y hơi lè nhè . Thầy giáo L. lên tiếng gọi :
- Ði ra , em !
Bóng trắng đủng đỉnh bước ra . Trời tối , Tuấn chưa trông rõ mặt , chỉ thấy
thoáng qua hình dáng thiếu nữ , Người lính say rượu hỏi :
- Cô làm gì chỗ cái Mả Vôi đó ?
Giọng cô thiếu nữ Huế trả lời rất nhỏ :
- Dạ …có làm chi mô …
Tuấn bước kề lại xem , bổng reo to lên :
- Tưởng ai , cô Hoa học trò lớp Nhì đây mà !
Người lính tập say , tay cầm súng lại ngó thầy giáo và tiếp tục hỏi :
- Thầy làm chi trong nớ với cô học trò nhỏ ni ?
- Nó là …em …của tôi …Nó đi tiêu …nó sợ ma ..tôi phải đi với nó …

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.