TUẤN, CHÀNG TRAI ĐẤT VIỆT - Trang 331

Tình xa , nhớ bạn , giọt châu rơi
Vắng đôi hình bóng trong non nước
Ngại chiếc buồm đơn giữa biển khơi
Chép mấy vần thơ làm kỷ niệm
Trăm năm còn nhớ chuyện xa xôi !

Tuấn làm xong xem đi xem lại , muốn đổi vài chữ , sửa một vài câu , nhưng
rồi rút cuộc , cứ để vậy trao cho Trâm và Anh .
Hai cô bạn , thoạt tiên mừng rỡ đọc to lên , nhưng đến câu thứ ba và câu
thứ tư , Trâm tự nhiên ứa nước mắt rồi cả hai không đọc nữa . Hai người
vừa xem nốt những câu sau vừa cắn một chéo áo vào môi , nín khóc . Tuấn
chàng trai thơ mộng lúc nào hăng hái kêu gọi bãi khóa , bây giờ ngồi gục
xuống bàn , khóc thút thít một mình .
Trâm và Anh đứng dậy đi ra giếng , ngồi bên gốc cây khế sùm sề lí ti
những chùm hoa nửa tím nửa trắng , rụng lấm tấm trên sân . Hai cô khóc
ấm ức . Anh gát cằm trên đầu gối cúi mặt xuống , Trâm dựa vào gốc khế ,
cầm chéo áo đưa lên cắn trên miệng , một cánh tay chùi nước mắt .
Tuấn ra về , ghé lại gần hai người :
- Thôi , ngày mai Trâm và Anh nên ra về sớm , tôi chúc Trâm và Anh lên
đường bình yên , về Phù Cát vui vẻ , hỉ .
Anh ngước mắt nhìn lâu vào Tuấn , không nói được , cả hai cùng ngượng .
Anh khẽ bảo :
- Sáng sớm mai , 5 giờ , anh ra bến đưa tụi em lên xe ?
Tuấn gật đầu :
- Vâng , 5 giờ hỉ ?
- Dạ , 5 giờ xe chạy .
Tuấn gật đầu một lần nữa , rồi bước nhanh ra đường.
Tuấn ở lại thành phố , không dám về nghĩ hè ở quê nhà , cậu sợ bị cha mẹ
đánh đòn . Vì cậu đã bị đuổi sau cuộc chủ trương bãi khóa . Lần đầu tiên
chàng thiếu niên nước Việt biết tình cảnh nước nhà bị một cường quốc Tây
phương đô hộ .
Tuấn là một thiếu niên đa cảm , cũng như đa số thiếu niên Việt Nam thời
bấy giờ , đã chịu những ảnh hưởng trái ngược , một phần thì được thấm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.