TUẤN, CHÀNG TRAI ĐẤT VIỆT - Trang 346

đau khổ đang bị một tai nạn gì bi ai thảm thiết lắm . Một lúc lâu Tuấn thấy
cửa phòng mở , và một người đàn ông chạc 35, 40 tuổi từ trong bước ra .
Tuấn để ý đến đôi mắt của ông tràn đầy những ngấn lệ .
Ông mặc đồ Tây , không biết từ đâu đến , nhưng có lẽ xuống xe lúc 6 giờ
chiều . Bây giờ đã 10 giờ khuya ông vẫn chưa thay đồ ngủ . Ông đi ra sân
sau một lúc trở vào , Tuấn đánh bạo hỏi :
- Thưa ông , sao ông khóc dữ vậy ? Ông có điều chi đau khổ lắm phải
không ?
Người hành khách lạ lại òa lên khóc , vừa ấm ức trả lời :
- Tôi làm instituteur ( Trợ Giáo Trung Tiểu Học ) ở Tourane , hôm qua
được dây thép của Mẫu thân tôi ở Nha Trang …báo tin …ông Thân tôi chết
tại quê nhà …Tôi buồn lắm cậu à …Tôi thương Song Thân tôi lắm …Tôi
mất ông Thân tôi …tức là tôi mất tất cả …( ông lại khóc lớn ) .
- Thưa thầy , Bác năm nay bao nhiêu tuổi ?
- Ông thân tôi ..thọ 78 tuổi …
- Thưa thầy , Bác đau bệnh gì ?
- Thân phụ tôi …khoẻ mạnh , ổng chết vì bịnh già …
Bây giờ tôi về …để tang …và lo an táng …Thân phụ tôi .
Thâý Tuấn cũng rưng rưng nước mắt , và gương mặt ngây thơ , ông hỏi :
- Cậu ở đâu ?
- Thưa thầy , tôi là cựu học sinh Collège Qui Nhơn .
- Cậu đi đâu đây ?
- Tôi đi Huế , tiếp tục học thi Diplôme.
- Cậu tên gì ?
- Dạ, Tuấn .
- Cậu còn song thân không ?
- Dạ, thưa thầy còn .
- Cậu có phước quá …cậu phải thương yêu song thân như trong sách luân
lý đã dạy …Mình là con trai được cha mẹ sinh ra nuôi dưỡng cho khôn lớn
, phải có hiếu với cha mẹ , phải kính cha mẹ , thương cha mẹ …cha mẹ
mình mất tức là mình mất tất cả …
Vừa nói vừa khóc…thầy trợ giáo lại khóc òa lên khiến Tuấn bùi ngùi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.