Phí Hoành nhắc nhở:
- Bệ hạ, người này là Nam Kinh Đại Lý Tự Bình sự Lâm Hi Nguyên, chỉ
là một quan bát phẩm nhỏ nhoi. Đột ngột thăng nhiệm Đại Lý Tự Chính
làm quan nhị phẩm chỉ e là có chút không hợp lý chăng?
Chính Đức trừng mắt nhìn y nói:
- Vậy ngươi nói nên điều ai nhậm chức Nam Kinh Đại Lý Tự Chính?
Ngươi đi không?
Phí Hoành hối hận không thôi, thật muốn tự tát mình hai cái bạt tai. Y cố
nói cứng:
- Thần cũng rất muốn được phân ưu cùng Hoàng thượng. Có điều thần
không thể rời khỏi Hoàng thượng được a.
Ánh mắt Chính Đức hướng về những người khác. Chỉ thấy bá quan quá
nửa đều có chút khinh miệt vẻ mặt của Phí Hoành. Chính Đức nói:
- Lời của Phí đại nhân cũng là có chút đạo lý. Như vậy đi, thăng Lâm Hi
Nguyên làm Đại Lý Tự Khanh, toàn quyền phụ trách vụ án Chu An, các
quan viên khác trong Đại Lý Tự không được phép can dự. Chức vị Đại Lý
Tự Chính chọn người ưu tú từ Ứng Thiên Đại Lý Tự bổ nhiệm vào, sắc
phong Đoàn Phi làm....
- Hoàng thượng xin hãy nghĩ lại!
Văn võ bá quan nghe đến tên Đoàn Phi liền lập tức trở nên căng thẳng,
mọi người lũ lượt quỳ xuống, cầu xin Hoàng thượng từ bỏ việc sắc phong
cho Đoàn Phi.
Chính Đức cười khúc khích nói: