TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 1161

- Hoàng thượng, Đoàn Phi tháng sáu mới làm quan, đến nay còn chưa

được ba tháng, liền muốn sắc phong lên hàng nhị phẩm, ngang với Tuần
phủ một tỉnh. Thậm chí còn ban cho y Thiên Tử kiếm! Như vậy có phải quá
khinh suất hay không? Chúng thần không hiểu gì hết, Hoàng thượng chẳng
qua mới gặp y một lần, do đâu lại dễ dàng giao phó trọng trách như vậy?
Nếu như y hoành hành tác quái ở Giang Nam, há chẳng phải đã động tới
căn cơ nước nhà hay sao? Thần cho rằng vạn lần không thể! Xin Hoàng
thượng thu hồi thánh lệnh!

Chính Đức cười lạnh lùng nói:

- Dương đại nhân, Đoàn Phi tâm tính ra sao từ thơ đối của hắn Trẫm có

thể nhìn ra. Hoành mi lãnh đối thiên phu chỉ - Phủ thủ cam vi nhụ tử
ngưu(Quắc mắt ngẩng đầu chẳng sợ trăm ngàn quân lính, cam nguyện cúi
mình làm trâu ngựa trước người già con nít)! Mãn triều văn võ liệu có mấy
ai có được lòng dạ kiên trung son sắt như người này? Dương đại nhân,
ngươi hoài nghi phẩm hạnh của Đoàn Phi, vậy chính bản thân ngươi thì
sao? Ninh Vương mỗi năm tặng lễ vật hiếu kính ngươi còn vượt qua cả
Trẫm, ngươi còn có mặt mũi nói kẻ khác sao!

Dương Đình Hòa sắc mặt thảng thốt, y biết sớm muộn gì Chính Đức

cũng đem chuyện này ra đả kích y, xử y rớt đài. Nhưng không ngờ ngày đó
lại tới nhanh như vậy, trực tiếp như thế. Đứng trước mãn triều văn võ,
Dương Đình Hòa hổ thẹn muốn chết đi trăm lần, y cười thảm nói:

- Thần tội đáng muôn chết, xin Hoàng thượng giáng tội. Nhưng thần vẫn

khẩn cầu Thánh thượng, tuyệt không để khinh suất giao trọng trách chức vị
cho một kẻ vô lại chưa từng học hành qua sách vở a! Thần nguyện lấy cái
chết, cũng xin Hoàng thượng thu hồi thánh lệnh!

- Xin Hoàng thượng thu hồi thánh lệnh!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.