TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 1729

-Bài thơ này phải là “Cổn cổn Trường Giang đông thệ thủy. Lãng hoa

đào tận anh hùng” mới đúng (Sóng biển rút cạn anh hùng).

Tiểu Hoàn cười nói:

-Đoàn đại nhân, lần này đại nhân đã sai rồi. Bài thơ này của Dương đại

nhân tiểu nữ cũng có nhớ. Đại nhân đã đọc sót một chữ rồi, phải là “Lãng
hoa đào tận thị anh hùng mới đúng” (Rút cạn sóng biển là anh hùng)

Tiểu Hoàn nghĩ sẽ được Dương Thận khen ngợi, nào ngờ Dương Thận

lại trầm ngâm như nước nhìn về phía chân trời xa tít. Quản Tiêu Hàn cùng
Tô Dung cũng đều mang một thần sắc trầm tư. Lời nói của Tiểu Hoàn lúc
này trở nên bất ngờ và không hợp tình huống chút nào.

-Ta… ta nói không sai a.

Thanh âm Tiểu Hoàn càng lúc càng nhỏ đến khi tiêu tan trong vô hình.

Đoàn Phi tự biết bản thân đã phạm vào đại kỵ. Thơ của người ta ngươi
cũng dám tùy tiện sửa bậy, chẳng phải là làm mất mặt người ta lắm sao?
Huống chi Dương Thận còn là thi nhân đương thời nổi tiếng nhất. Đoàn Phi
mạo muội chỉ trích câu thơ nổi danh của y, chẳng phải là đã chọc vào cái
sọt lớn hay sao?

Đến lúc không khí càng lúc càng u ám, Dương Thận mới đột nhiên dùng

thanh âm có chút bi thương mà nói:

-Sửa hay lắm, sửa hay lắm. “Cổn cổn Trường Giang đông thệ thủy. Lãng

hoa đào tận anh hùng. Thị phi thành bại chuyển đầu không. Thanh Sơn y
cựu tại. Kỷ độ tịch dương hồng” xem tại

“Bạch phát ngư tiều giang chử thượng. Quán khán thu nguyệt xuân

phong. Nhất hồ trọc tửu hỉ tương phùng. Cổ kim đa thiếu sự. Đô phó tiếu
đàm trung” .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.