TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 27

- Đại nhân, người chết Hà Hùng sắc mặt xanh đen, vẻ mặt gầy yếu, hốc

mắt lõm xuống, hai môi khô nứt, da mặt nhăn nheo, trên người có vô số vết
thương. Trong miệng nạn nhân có mùi tỏi, ngân trâm (kim bạc) khảo
nghiệm trở nên đenh nhánh, chứng thực độc vật là thạch tín. Dựa vào kinh
nghiệm chứng nhận nạn nhân đúng là chết vì trúng độc.

Đám đông vây xem trở nên ồn ào bàn luận. Mẫn huyện lệnh nói:

- Nhân chứng vật chứng đều đủ cả. Người đâu, áp giải Hà Hải và thi thể

nạn nhân về nha môn!

Mấy nha dịch khiêng cái cáng đang đặt thi thể Hà Hùng được phủ bằng

một tấm vải thô ra ngoài. Mắt thấy Hà Hải sắp bị giải đi, trên mặt Hà Liễu
thị không khỏi lộ ra một tia mừng rỡ, cặp mắt lẳng lơ cực kỳ nhanh, thoáng
liếc nhìn về một hướng khác.

- Khoan đã!

Đoàn Phi hét lớn một tiếng, sau đó bước ra. Hắn đã âm thầm di chuyển

đến vị trí khá gần Hà Liễu thị. Một tiếng hét này của hắn khiến cho Hà Liễu
thị sợ đến run cả người, thiếu chút nữa là ngã ngồi xuống đất.

Ánh mắt của mọi người đều tập trung vào Đoàn Phi. Nghiêm Bộ đầu

nhìn chằm chằm vào Đoàn Phi, quát lên:

- Đoàn Phi, nghe nói ngươi đã biết ăn năn hối lỗi, ra sức học tập thi thư,

chuẩn bị thi Trạng nguyên. Mặc dù Hà Hải là huynh đệ của ngươi, nhưng
chứng cứ phạm tội đã vô cùng xác thực, chẳng lẽ ngươi còn vì y mà cứng
rắn ra mặt?

Dân chúng Trung Quốc từ xưa tới nay sợ nhất là gặp quan phủ, cho dù

chỉ là một gã Lý Giáp (Một đơn vị cơ sở để thống trị châu huyện nhà Minh)
cũng khiến cho bọn họ phải khúm núm. Đoàn Phi ở trước mặt một vị
Huyện lệnh Chính thất phẩm lại có thể bình tĩnh ngẩng đầu ưỡn ngực,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.