TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 412

Sử Vũ Phong nghi ngờ nói:

- Chẳng lẽ giờ mi đã biết tên tiểu tử còn lại ở đâu à? Nó có quan hệ gì

với Ngọc Kỳ? Không lẽ là sư huynh anh ta?

Đoàn Phi kề miệng vào sát tai Sử tổng bộ nói vài câu. Sử Vũ Phong giật

mình nói:

- Có việc này sao!

Đoàn Phi gật đầu một cách khẳng định. Sử vũ Phong nói:

-Mi quả thật muốn một mình thẩm vấn anh ta à?

Đoàn Phi gật đầu, mỉm cười nói:

- Ti chức rất thích hai tên tiểu tử này, hy vọng có thể giúp bọn chúng một

phen.

Sử Vũ Phong nhìn kỹ anh ta, miệng lộ ra nụ cười quái dị và nói:

- Được rồi, tên tiểu tử đó quả thực rất được người yêu mến. Mi hãy thử

xem, ta sẽ ở ngoài cửa đợi, nếu có gì không ổn hãy la lên, ta sẽ vào cứu
ngươi.

- Không cần đâu, ty chức tin anh ta không ngốc vậy đâu.

Đoàn Phi nói một cách tự tin, nhưng không để ý tới nụ cười ở khóe

miệng của Sử Vũ Phong.

Đoàn Phi bước vào phòng khách, nhìn thấy đôi tay bị còng của Nhạc

Ngọc Kỳ đang chống lên bàn, cằm anh ta đang tựa vào lòng bàn tay. Anh ta
đang ngẩn người với cặp mắt ngỡ ngàng. Nhìn bộ dáng ngây ngô ấy cứ như
anh ta còn nhỏ hơn hai tuổi so với tuổi thật của anh ta. Nhưng Đoàn Phi lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.