TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 443

Đoàn Phi chỉ vào đám giặc Oa vẫn đang chiếm ưu thế trên chiến trường,

nói :

- Ngươi bảo ta qua đó? Chẳng phải là đi chịu chết sao?

- Có gì không thể?

Nhạc Ngọc Kỳ quay người lại tiếp tục đi chém giết. Nhưng giọng nói

của hắn vẫn tiếp tục truyền tới :

- Những tên giặc Oa này đa số đều là người bình thường, chỉ có mấy

chiêu võ mèo cào thôi. Có ta bảo vệ ngươi còn sợ gì? Chỉ có đạp qua thi thể
của huynh đệ chúng ta, ngươi mới có khả năng chết!

Hắn nói rất lãnh đạm, nhưng trong lòng Đoàn Phi lại như dâng tràn nhiệt

huyết, dũng khí tăng gấp bội, nghiến nghiến răng, cầm lấy đao của giặc Oa
rơi trên đất lên, hét lớn một tiếng rồi xông vào nơi chém giết.

Một tên giặc Oa nhìn thấy Đoàn Phi toàn thân đầy sơ hở xông tới, cho

rằng dễ đánh, hắn lặng lẽ dịch bước, hét lớn rồi trực diện xông tới đâm
Đoàn Phi.

Đao pháp của một tên giặc Oa bình thường quanh đi quẩn lại chỉ có mấy

chiêu đó. Tuy nhiên đối với người bình thường lại có lực sát thương rất lớn.
Những tiếng thét tê tâm liệt phế kia đánh vào lòng mềm yếu của đối
phương, khuôn mặt vặn vẹo dữ tợn dọa người khác sợ hãi, hai bàn tay đám
giặc Oa đều dính đầy máu tanh, khí thế dũng mãnh không sợ chết làm
người khác e ngại. Những điều đó khiến đối thủ của chúng khó phát huy
được sức mạnh thực sự. Đoàn Phi nhìn thấy bộ dạng đáng sợ của hắn, trong
lòng có chút căng thẳng, bước chân như bị kìm lại, khi đang thầm kêu
không ổn thì một bóng người đã xuất hiện đằng sau tên giặc Oa, hàn quang
lóe lên, hai cánh tay đầy lông lá cùng cả thanh đao bay hết lên trời, tên giặc
Oa thảm thiết kêu lên, hình bóng Nhạc Ngọc Lân dần dần lộ ra phía sau tên
giặc Oa, nói :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.