TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 789

Thấy cảnh tượng đó, Đoàn Phi thở phào nhẹ nhõm. Tô Dung vừa cúi đầu

tránh né cảnh mình trần núi thịt trước mắt, vừa âm thầm cảm than, lòng
người rất dễ bị ảnh hưởng như vậy, khó trách những người bị lường gạt
mấy ngàn năm qua chỉ càng nhiều thêm mà không hề vơi bớt, thiên hạ
muốn thái bình quả thật quá khó khăn.

Bọn người Thạch Bân lại bị cảnh tượng trước mắt làm cho khiếp sợ tới

mức há mồm trợn mắt. Ai trong số họ cũng không ngờ rằng sự tình lại phát
triển theo chiều hướng đó, nhất là Thụy Châu Phủ phán quan Bành Hưng
và đám quan văn, bọn nha dịch huyện Thượng Cao. Bọn họ vốn nghĩ Đoàn
Phi tuổi còn trẻ, ngoài miệng không có lông làm việc không tốn sức, ý nghĩ
viển vông, chỉ biết làm càn, chỉ là quan phẩm của Đoàn Phi cao hơn họ,
hơn nữa lại đem theo mật lệnh của tuần phủ đại nhân, bọn họ không thể
không phối hợp, không ngờ một thi thể giả, một lời nói như đoạn khẩu
hiệu, lại làm cho đám người trong hai thôn trước giờ không nghe theo sự
quản giáo của quan phủ, luôn bướng bỉnh không chịu thuần phục trở nên
kích động như vậy.

Đoàn Phi nhân lúc “nóng mà rèn sắt”, hắn ho nhẹ một tiếng, Thạch Bân

liền đập chiêng kêu lên những tiếng ầm ầm. Nghe thấy âm thanh tiếng
chiêng, phía bờ sông lập tức yên tĩnh lại. Đoàn Phi quát:

- Bắt ai, không bắt ai là do bản quan định đoạt, hai thôn các người qua

việc này còn muốn thù địch lẫn nhau, thỉnh thoảng lại tụ tập ẩu đả nữa
không?

- Không dám, không dám nữa.

Thôn trưởng La gia thôn không còn kiêu căng như lúc đầu, y quỳ trên

mặt đất, xoay thân mình hướng về phía người dân La gia thôn nói:

- Mọi người hãy nghe tôi nói, hôm nay gây ra lỗi lầm lớn như vậy ta hối

hận cũng đã muộn. Cho dù người đó là do ai đánh chết, sai lầm này tôi sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.