TUẦN THÚ ĐẠI MINH - Trang 904

Châu được coi là độc bá một phương, tri phủ đại nhân cũng không dám trêu
chọc vào.

- Nhà họ Vương thì nhà họ Vương, có cái gì phải sợ, tri phủ đã là cái gì,

Phi ca của chúng ta giờ đã đường đường là quan tứ phẩm rồi.

Thạch Bân không biết sợ hãi là gì nói.

Đoàn Phi trong lòng cười khổ, gọi người lái thuyền cho thuyền khởi

hành, đây là con thuyền Đoàn Phi thuê trước khi đi. Sau khi biểu lộ ra thân
phận quan, lái thuyền cũng rất nghe lời, lập tức tháo dây thuyền rời khỏi
ngõ nhỏ, sau khi ra đến đường thủy thì giương buồm lên, thuyền tăng tốc,
lướt sóng mà đi.

Đi đường không gặp được con thuyền có treo cờ chữ Vương kia, mãi đến

canh ba nửa đêm, qua Thường Châu, khi sắp rẽ qua Phúc Sơn Phổ biên giới
của Tô Châu, thì mới thấy có người đang gảy đàn ca hát trên mặt sông.

- Là tiếu ngạo giang hồ, Phi ca, là Tô cô nương đang hát tiếu ngạo giang

hồ!

Thạch Bân xoa xoa hai mắt, đi từ trong khoang thuyền ra, đã thấy Đoàn

Phi đứng ở đầu thuyền từ khi nào. Trăng đầu tháng, gió thổi trên người hắn,
Thạch Bân đột nhiên có cảm giác như Phi ca có gì đó không giống với lúc
trước, có cảm giác rất chí công vô tư. Đoàn Phi quay đầu lại, cười nói:

- Không sai, chính là Tô nha đầu, thuyền gia lái thuyền về phía có tiếng

hát đi.

Tiếng ca càng ngày càng gần, dưới ánh trăng thấy một con thuyền tầm

trung dựa vào bên bờ. Trên thuyền tối như mực, không thắp đèn, đầu
thuyền có một nữ tử thân bạch y, tà áo bồng bềnh như tiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.