TUỔI 17 - Trang 113

- Ngược lại! Các bạn có thể lấy điểm của tôi để tính phần trăm, nếu mà

các bạn cần, chứ ký thì không. Tôi học cho tôi chứ không phải học để khoe
khoang...

- Nhầm rồi! Bạn học cho Tổ quốc! - Catia phản đối.
- Toàn những từ chung chung!
- Đó là việc riêng của bạn ấy, - Ania nói khẽ vửa đủ nghe, nhấn mạnh

chữ riêng và tất cả mọi người sực nhớ ra là Valia rất hay dùng từ đó.

Catia không định tranh luận ngay lúc ấy với Valia vì Nadia và Raia đã

đến. Người tới sau cùng của lớp là Tamara.

- Cái này để làm gì? - Raia hỏi nhún vai và không đợi trả lời, ký tên vào.
Nadia vỗ tay reo:
- Ôi các bạn ơi! Thế nàu thì tôi chả bao giờ đoán ra được! Các bạn định

gửi đến tòa soạn để đăng báo à?

- Chúng ta sẽ không gửi đi đâu cả. Ký tên vào đây! - Catia giục bạn.
- Gượm đã nào, Catia... - Nadia nài và đến gần bàn. Tất cả mọi người

đều biết là cô muốn hỏi ý kiến Ania, ai cũng buồn cười.

- Ký ngay đi thôi! - Ania nói từ chỗ ngồi.
- Bạn thấy nên thế à?
- Lạ chưa! Thế đầu bạn để trên cái cổ dùng để làm gì đấy? - Tamara cáu.
Nadia quay lại bàn giáo viên, cầm lấy bút, nhưng trước khi ký tên còn

nói như luyến tiếc:

- Thế là mình ký cuối cùng à...
Catia đứng trên bục, giơ tay lên và khi cả lớp im lặng rồi, cô bắt đầu với

một giọng trang nghiêm và cảm động:

- Các bạn, các đồng chí! Tôi muốn chúc mừng các bạn nhân dịp các bạn

đa quyết định một việc hệ trọng. Nhưng phải nhớ rằng “Lời hứa” mà chúng
ta đã ký vào hôm nay không phải chỉ là những lời nói hay... Đó là những lời
nói mà bao giờ việc làm cũng phải đi đôi với nó. Giống như những đoàn
viên Komsomol chúng ta sẽ phấn đấu để thực hiện lời hứa. “Phải nhớ rằng
bây giờ chúng ta đã bị ràng buộc bởi “Lời hứa” và phải giúp đỡ nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.