TUỔI 17 - Trang 114

Chúng ta phải chịu trách nhiệm về tất cả chúng ta. Có thể có người cho đây
là việc nhỏ mọn, không đáng kể... Tôi cho rằng nghĩ như vậy là sai. Không
có việc gì là việc nhỏ mọn cả. Tất cả những việc lớn lao đều do những việc
nhỏ gộp lại. Không được có một điểm ba nào trong toàn năm học - đó là
nhiệm vụ cụ thể của chúng ta! Các bạn biết đấy, không có hiện tượng nào
lại không có nguyên nhân cả. Hãy suy nghĩ xem, các bạn phải công nhận là
lớp mình có thể học ở mức điểm bốn và điểm năm. Nếu như chúng ta có
điểm ba, thì lý do thường là vì lười... Dĩ nhiên là có thể có những lý do
khác, nhưng chúng ta sẽ kịp thời phát hiện, phân tích và khắc phục, các bạn
hãy tin rằng điểm năm có đủ cho mọi người và các thầy, cô giáo cũng rất
thích cho điểm năm...

- Thí dụ, cô Marina! - có giọng em nào vang lên.
- Nếu cô không thích ai, đừng có hòng nhận được điểm năm của cô ấy.
- Nhưng trong lớp ta, có ai bị cô ấy không ưa đâu? - Catia hỏi, nhưng sực

nhớ là nếu tiếp tục như thế này thì sẽ lạc đề, em vội im ngay.

Nói những chuyện lặt vặt có tính chất cá nhân lúc này không ai muốn cả.

Mọi người đều phấn khởi, có cảm giác như đang làm một việc lớn lao, sao
em lại cho phép nghĩ đến bản thân như vậy. May sao, ngoài Jenia ra không
có ai có thể phàn nàn gì về cô Marina cả, vì vậy mà các câu hỏi của Catia
không có ai hưởng ứng.

- Nói về “trung bình chủ nghĩa” và “cái đẹp” đi - Tamara nhắc.
- Khoan đã - Catia trả lời - Lúc nào chúng mình nói chuyện với thầy

Constantin Sergheevich sẽ hay.

- Nhưng này! Hôm nay không được tính đâu đấy nhé! - Bỗng nhiên

Nadia kêu lên làm cho cả lớp bật cười.

- Thế các bạn định chuyển “Lời hứa danh dự” đi đâu? - Larisa hỏi.
- Chả chuyển đi đâu ca. “Lời hứa danh dự” này bọn mình định treo trong

lớp.

- Và tất cả các thầy các cô sẽ đọc à? - Nadia sợ hãi kêu lên.
- Bạn sợ gì vậy? - Jenia hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.