TUỔI 17 - Trang 131

- Thưa thầy, thầy biết không ạ, rõ ràng khái niệm về cái đẹp có một ý

nghĩa lớn đối với chúng em đấy. - Catia nói.

Thầy Constantin Sergheevich nhận xét:
- Rất đúng! Như vậy các em đã suy nghĩ kỹ hết cả rồi, thế các em có biết

các em đang nhận trách nhiệm gì không? - thầy hỏi và lấy trong cặp ra một
quyển vở mới. - Phải ghi một tí chứ. Nào chúng ta hãy phác họa một kế
hoạch. Đúng hơn là chúng ta hãy sắp xếp lại những gì chúng ta đã dự định.
Tờ báo chiến đấu - thế cũng tốt, nhưng có lẽ tốt hơn nên gọi là bản tin hàng
tuần. Còn tính chiến đấu là linh hồn của nó. Các em không phản đối chứ?

- Vâng. Thế còn tên gọi “Chúng ta sẽ phấn đấu học tập cho đẹp” vẫn giữ

chứ ạ?

- Theo tôi cứ để thế.
- Như thế nghe có... xuôi tai không ạ?
Tamara vui vẻ hẳn lên. Trong suy nghĩ em đã hình dung ra bản tin sẽ như

thế nào và vội vã bắt tay vào công việc. Bây giờ trước mắt em đã có một
mục đích rõ ràng, lý thú, nhưng khó khăn... Nó không phải như tờ báo
tường! Em chăm chú hỏi thầy:

- Thưa thầy, thế còn tờ báo tường thì sao ạ?
Thầy giáo hiểu rõ tâm trạng của Tamara. Công tác biên tập đối với em

quả là một nhiệm vụ bắt buộc. Em đã chán ngấy cái việc phải thuyết phục,
kêu van đề nghị các bạn nộp bài, chữa bài và thật ra một mình em đã xuất
bản tờ báo. Bản tin vừa dự định này cũng không khác gì mấy so với tờ báo
tường, nhưng em vẫn cho rằng đấy là một cái gì mới, khác hơn, cần thiết và
đặc biệt. Quan trọng là bản tin do họ nghĩ ra và để cho nó có hiệu lực, sắc
bén, có tính chiến đấu là phụ thuộc vào chính họ.

- Chúng ta sẽ đóng cửa báo tường chứ? - Thầy giáo vừa hỏi vừa nheo

mắt trêu các em.

- Vâng, thế là phải! - Tamara vui vẻ đáp. - Nó làm em mệt lắm.
Thầy giáo nói tiếp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.