TUỔI 17 - Trang 251

“Anh ấy nói gì thế? Anh nói thế để làm gì nhỉ” - Svetlana lo lắng nghĩ

nhưng không thấy ngượng khi phải tự thú với mình là cô muốn nghe nữa,
nghe mãi những lời ấy...

- Xin lỗi! Sveta, đừng bỏ lỡ dịp nhé. - Giọng anh Igor vang bên tai cô.

Quay lại, Svetlana thay anh đang nhảy với Nina. “Sao không phải với Lida
nhỉ?”.

Có ai đó vặn to đài lên. Bây giờ thì tiếng nhạc vang dội, át cả lời nói,

nhưng Svetlana tin chắc là theo sự mấp máy của đôi môi Aliosa, cô hiểu
biết những điều anh nói. Khi họ lướt qua chỗ các bạn cùng lớp ngồi,
Svetlana nhìn thấy Lida, cô để ý nhìn bạn. “Sao nó lại cứ dán mắt vào bọn
mình thế này nhỉ?”.

Lúc nghỉ giữa hai điệu vũ, bà hiệu trưởng Natalia Zakharovna đến cạnh

thầy Constantin Sergheevich.

- Thế nào? Anh có thích buổi dạ hội không. - Bà mỉm cười hỏi và ngồi

xuống cạnh anh.

- Thật ra mà nói thì tôi không thích lắm, mọi người chỉ đến để khiêu vũ

thôi...

- Làm thế nào được?
- Tôi nghĩ thế này chị ạ... Hàng năm trường ta tổ chức ba ngày lễ: Cách

mạng tháng Mười; Năm mới và ngày Mồng một tháng năm. Theo tôi thì
nên phân cho từng lớp chịu trách nhiệm tổ chức: Lúc đó các em sẽ chuẩn bị
cho ngày lễ từ trước. Ngày lễ Cách mạng tháng Mười giao cho lớp chín phụ
trách, Năm mới - một ngày lễ phải tổ chức khó hơn - giao cho lớp mười,
còn ngày 1-5 giao cho lớp tám. Để cho các em tự phát huy sáng kiến và tổ
chức lấy, như các em muốn. Phát động các em thi đua, rồi dần dần sẽ xuất
hiện truyền thống...

- Ý kiến hay đấy!
- Khiêu vũ thì khiêu vũ, nhưng những phần khác cần tổ chức thế nào cho

tốt hơn.

- Tôi không phản đối. Ta bắt đầu từ lớp anh nhé!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.