TUỔI 17 - Trang 291

Bạn phải nói chuyện với mẹ mình mới được. Bà cụ rất quý bạn và cụ biết
hết mọi thứ trên đời. Thế nào bạn cũng được huy chương vàng rồi...

- Cái đó cũng chưa rõ nữa...
- Bạn chưa rõ, chứ bọn mình thì rõ cả rồi.
- “Bọn mình” là ai vậy?
- Bọn mình ấy à? - Jenia hỏi lại và cô nhăn mũi trả lời trêu bạn: - Mấy

nhà giáo dục ít tuổi này ấy mà... Bạn biết đấy, Catia có một sáng kiến rất
hay nhé. Thế này nhé... Nhưng bạn chưa được nói với ai cơ đấy... Bọn mình
còn nghĩ xem đã. Hơn một nửa trong số bọn mình chưa chọn nghề và
chúng nó sẽ không chọn nổi, nếu không có sự giúp đỡ của người khác.
Chúng mình lại biết tính nhau... Không, không phải tính tình, mà là những
đức tính và sở trường của từng đứa, bởi lẽ chúng mình “nghiên cứu” nhau
những mười năm rồi mà. Khi đứng ngoài thấy rõ hơn người trong cuộc
thật, đúng như người ta nói. Thế đấy!... Sau đó ta sẽ lập danh sách nghề
nghiệp và giải thích rõ, nghề gì đòi hỏi cái gì? Sau đó chúng ta tập trung bố
mẹ lại và cùng nhau giới thiệu nghề nghiệp và thảo luận xem sao... Bạn
hiểu chứ, theo mình thì đó là một đề nghị tốt, đúng không?

- Mình cũng chẳng biết nữa, Jenia ạ. Dĩ nhiên là góp ý, bàn bạc là tốt,

nhưng bạn xem như Ania Alechxeeva hoặc Larisa Trikhonova chẳng hạn.
Góp ý cho chúng đi vào ngành nào?

- Đối với Larisa thì rõ rồi! Nó là nhà toán học. Đầu óc nó hình như được

cấu tạo một cách đặc biệt, nó thích toán và nó cũng có khiếu về môn học
đó... Đối với Ania thì khó hơn. À, bạn có biết là mẹ nó đã lấy chồng hoặc
sắp lấy chồng không?

- Không!
- Nina tiết lộ bí mật với mình đấy...
Cứ thế đôi bạn vừa nói chuyện vừa đi đến ngã ba và dừng lại.
- Svetlana đến nhà mình đi - Jenia rủ bạn.
- Không, mình đã hẹn với mẹ mình là về sớm hơn rồi.
- Nào, ta vào hỏi ý kiến cụ xem nhé?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.