TUỔI 17 - Trang 292

- Thôi để lần khác... Mình còn nhiều việc ở nhà lắm.
Svetlana vừa rẽ ngoặt vào ngõ, thì gió lạnh như kim châm vào da thịt, hắt

mạnh vào mắt cô những bụi nước lạnh buốt. Cô gái bẻ đứng cổ áo lên và đi
nhanh về nhà. Cô đã hứa là hôm nay không nán lại lớp, mà sau giờ học sẽ
về ngay. Nói đúng ra thì cô có lý do chính đáng và không bao giờ mẹ cô lại
trách cô về việc về chậm cả, nhưng đó không phải là điều chính. Mà chính
là Svetlana vẫn biết mẹ đợi cô, lo lắng cho cô và chỉ có thế cũng đủ làm
cho cô vội về rồi.

Svetlana rất yêu mẹ. Tất cả những gì thân thương nhất, gần gũi nhất ruột

thịt nhất, tất cả những gì sáng suốt nhất, trong sáng nhất vui sướng nhất đều
gắn liền với mẹ. Mẹ đã chiếm trong trái tim cô, trong ước mơ và suy nghĩ
của cô một vị trí lớn đến nỗi Svetlana tưởng như cô sống chỉ vì mẹ mà thôi.
Tuy bên ngoài Svettana có vẻ đơn giản nhưng thực ra cô rất dũng cảm,
cương quyết tự trọng và còn bướng bỉnh nữa. Có điều duy nhất mà cô sợ đó
là làm cho mẹ phải buồn phiền vì những hành động thiếu suy nghĩ của
mình, vì thế nên cô luôn luôn cố gắng đắn đo suy nghĩ chín chắn trước khi
quyết định hoặc làm một việc gì, suy nghĩ và thầm hỏi ý kiến mẹ.

Bà Ecaterina Andreevna thấp hơn con gái gần một cái đầu. Lúc nào cũng

tỉnh táo, đòi hỏi cao, có khi còn nghiêm khắc nữa, đồng thời lại rất điềm
tĩnh quan tâm đến mọi người, bà không bao giờ làm cho người ta ngán về
những câu hỏi của mình, không lên lớp họ và có cảm giác như bà không
can thiệp vào cuộc sống của họ, mà chỉ đứng ngoài quan sát xem họ lớn
lên, phát triển và hoạt động như thế nào.

Thí dụ như Svetlana bao giờ cũng cảm thấy mình được tự do muốn làm

gì thì làm, nhưng, mỗi bước đi của cô, cô cố gắng sao cho trùng hợp với ý
muốn của mẹ. Và đó không phải là một sự nhất thiết bắt buộc mà là một
đòi hỏi thích thú. Không phải một hoặc hai lần từ khi còn là một cô bé,
Svetlana thức dậy vào lúc nửa đêm, cô thấy mẹ đang cúi xuống khâu vá
hay ngồi bên giường cô. Cô sẽ nhớ suốt đời ánh mắt buồn bã của đôi mắt
ngấn lệ của mẹ. Nhưng đây là việc ngẫu nhiên thôi... Không bao giờ trong
lúc khác Svetlana thấy mẹ khóc cả. Tuy những lúc thức giấc vô tình đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.