TUỔI 17 - Trang 294

ngang các loại dụng cụ, đinh vít, các linh kiện vô tuyên, dây điện, dây thép.
Lại thằng Petia lắp đài rồi, và nó chọn một chỗ thật hợp lý. “Nói thế nào
với nó bây giờ nhỉ? - Bà nghĩ. - Cấm nó thì không được. Đó là việc làm tốt.
Nhưng làm thế nào, mà dạy cho nó tính ngăn nắp và sạch sẽ được?” Câu
hỏi đó đã làm bà mẹ lo lắng từ lâu, và bà đã kiên nhẫn giải thích cho thằng
bé rõ là ngăn nắp, sạch sẽ ở chỗ làm việc là biểu hiện đầu tiên của mọi
người thợ lành nghề và say sưa đối với công việc của mình. Nhưng vô hiệu
quả. Trước kia Igor và Svetlana tỏ ra ngăn nắp bao nhiêu thì Petia bừa bãi
bấy nhiêu. “Không lẽ trời sinh ra thế? - Bà nghĩ. - Nhưng nó giống ai mới
được cơ chứ?”

Ngoài hành lang nghe thấy tiếng cánh cửa đập và gìọng con gái bà vang

lên:

- Mẹ ơi, hôm nay con phải nán lại một tí để đi thăm Acxenova Tania. Mẹ

biết không, thật không may! Nó bị ngã và bị rạn xương chân mẹ ạ... -
Svetlana vừa nói vừa cởi áo khoác ngoài.

- Tội nghiệp con bé! Có phải nằm lâu không con?
- Bác sĩ bảo phải nằm một tháng cơ mẹ ạ.
- Thế còn học hành thì sao? Lớp mười rồi, kể cũng khó đấy.
- Không sao, chúng con sẽ giúp đỡ nó mẹ ạ. Ở lớp con bây giờ tập thể

mạnh và hăng hái lắm... Mẹ xem, con đem con gì về đây này! - Svetlana
nói xong bước vào phòng, nhìn quanh tìm kiếm. - Nó đâu rồi nhỉ? Vừa mới
quẩn chân đây thôi...

Cô tìm thấy con chó trong góc phòng, nó đang ngửi những chiếc chân

giường của Petia và hòm dụng cụ lắp đài của cậu bé.

- Nó đây rồi! Mẹ ơi, xem này, trông nó xinh quá mẹ nhỉ.
Bà Ecaterina Andreevna nhìn con chó rồi lại nhìn con gái từ ngoài trời

lạnh vào, mặt đỏ bừng.

- Con bắt nó ở đâu thế?
- Con bắt được ngoài phố. Chắc là nó bị lạc.
- Cho em Petia à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.