TUỔI 17 - Trang 308

với nó...

- Một đề nghị hay đấy, - Catia tán thành. - Nhưng mà cần phải có lý do...
- Bạn nói tiếp đi, nói tiếp đi, - Tamara thúc.
- Thì hãy khoan nào! Vấn đề rất là hệ trọng, - Jenia ngăn bạn. - Catia ạ,

bạn biết không, ta nên giao cho nó một công tác nào đó của tập thể...

- Các bạn ơi, nói chuyện Valia thế đủ rồi, - Tamara nói. - chúng mình

đang thảo luận về bản tin cơ mà.

- Ừ, thôi được, - Catia đồng ý. - Ta sẽ bàn sau. Đã có hai chủ đề. Còn gì

nữa?

Tiếp đó phải nói đến bạn, - Jenia vừa nói vừa lấy ngón tay làm như khẩu

súng lục chĩa vào Catia.

- Mình ấy à? Tại sao thế nhỉ?
- Vì cái tội hôm thứ ba bạn dám đến khu Đoàn chậm những hai mươi

phút. Nào, có đúng không?

- Mình không thanh minh. - Catia nói. - Các bạn cứ viết.
- Đúng đấy! - Tamara mừng rỡ reo. - Đã gọi là tự phê bình thì phải tự

phê bình. Đối với bản thân bọn mình lại càng phải nghiêm khắc hơn là đối
với người khác!

- Toàn những chuyện khuyết điểm cả... - Jenia thở dài - Phải nói về ưu

điểm nhiều hơn mới phải chứ. Trước hết mình đề nghị tuyên dương Ania và
Svetlana. Chà, chà, các bạn này, các bạn có biết mình ước ao cho chúng nó
tốt nghiệp được huy chương vàng biết chừng nào không! Nhất là cái
Svetlana. Như thế mới công bằng chứ.

- Đúng, Svetlana rất xứng đáng, - Catia đồng tình - Cũng cần viết cả về

Tania. Nó bị ốm nhưng vẫn chịu khó học, không chịu thua kém bọn mình.
Điều ấy cần chú ý.

- Đúng thế! - Jenia hưởng ứng. - Và nhất định phải biểu dương cả Larisa.

Các bạn xem dạo này nó học tiến bộ không! Hình như đã có một chuyển
biến quan trọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.