TUỔI 17 - Trang 378

- Các bạn vung tay quá trán đấy! Các bạn không có quyền khai trừ tôi...

Không ai cho phép làm như vậy. Nhà trường sẽ không cho phép các bạn!

- Lại nói dớ dẩn rồi! - Ania tức giận thốt lên.
- Biết làm thế nào được? Như vậy có nghĩa là tôi ngốc, còn bạn thì thông

minh!

Ania say sưa nói tiếp:
- Chuyện bàn hôm nay không phải là về nhà trường mà là về tập thể của

chúng ta. Mà ở đây chúng ta là chủ nhân.

- Nói vào vấn đề đi. Valia phát biểu tiếp đi. - Catia nhắc.
- Tôi đã nói là tôi không hiểu phải thanh minh gì. Tự mình bày ra trò hề

mà không biết là muốn gì!

Nói xong câu đó Valia ngồi xuống. Lúc này cô đã hoàn toàn bình tĩnh

chẳng khác gì những lần ở nhà bị mẹ la mắng.

- Tamara, bạn nói đi.
Tamara bắt đầu và chỉ tay về phía Valia:
- Đấy! Bây giờ thì các bạn đã nghe rõ cả rồi! Theo bạn ấy thì tất cả

những gì xảy ra ở đây đều là trò hề! Bạn ấy thậm chí còn không hiểu là tại
sao người ta nói về bạn ấy! Làm như mình là một con cừu non rơi vào giữa
đàn sói. Mẹ không cho phép đỡ đầu bạn học kém. Còn bố thì chắc là cấm
bạn ấy ký tên vào bản “Lời hứa”. Bạn ấy nói những điều thối tha với
Svetlana rồi lại đổ cho người khác... Đồ dối trá! Dối trá một cách trắng
trợn! Trong hàng ngũ của chúng ta không có kẻ hèn hạ chuyên đi bày đặt
chuyện. Chính bạn bịa đặt ra chuyện đó và tôi biết tỏng là để làm gì rồi.
Bạn muốn làm cho Svetlana và Lida xích mích nhau hoặc giả là muốn làm
cho Svetlana nghi ngờ chúng tôi. Đích thị là như vậy rồi... Bạn đã có tính
toán cả rồi! Có điều là bạn đã tính lầm...

- Bạn có đề nghị gì? - Catia hỏi.
- Các bạn ạ, ta giữ ý như vậy là đủ lắm rồi! Đã đến lúc phải hành động.

Tôi đồng ý khai trừ. Ý kiến của Ania rất đúng. Khi mà bạn ấy chưa tự mình
hiểu thấu cái biểu hiện của chủ nghĩa cá nhân trong từng bước đi, từng lời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.