TUỔI 17 - Trang 421

đúng thì nét mặt của các cô lộ rõ vẻ yên tâm, hài lòng. Buồn cười nhất vẫn
là điệu bộ của Jenia khi Svetlana trả bài và của Nadia khi Ania đứng trên
bảng.

Nina chỉ vào tuyến của mặt trận kẻ trên bản đồ một cách đầy tự tin. Em

vẫn cho là cô Anna Vaxilievna đang nhìn theo tay em chỉ.

- Được. Hãy tiếp tục đi, - Cô giáo nói.
Các cô gái chăm chú theo dõi câu trả lời của Nina Sarina nên không để ý

đến điều đó. Duy chỉ có Catia vẫn nhìn cô giáo là ngạc nhiên: “Cô ấy cũng
chẳng cần quay lại nữa. Cô tin là Nina nắm được bài tốt”. Cô Anna
Vaxilievna vẫn ngồi quay mặt xuống lớp. Cô đưa mắt nhìn vào mặt từng
học sinh. Đoạn cô thầm nghĩ “Mấy tháng về cuối chúng nó thay đổi nhiều
quá đấy. Trước kia có bao giờ chúng nó ngồi trên lớp tập trung như vậy.
Chúng làm như là số phận của chúng phụ thuộc vào điểm số ấy”.

Chỉ xong ranh giới của mặt trận phía Nam, Nina đặt thước xuống.
- Đủ rồi, Nina Sarina. 5 điểm. Em về chỗ. Lida Versinina, lên bảng?
Lida giật nẩy mình, sợ hãi nhìn cô giáo và uể oải đi lên bảng.
- Em kể tiếp đi! - Cô Anna Vaxilievna nói, lưng vẫn quay về phía học

sinh trả bài.

Cô gái lo lắng đảo mắt nhìn xung quanh rồi nhún vai. Sự lo lắng ấy lập

tức được phản ánh trên mặt của hầu hết học sinh trong lớp.

- Sao, có chuyện gì vậy?
- Thưa cô, em muốn biết rõ câu hỏi em phải trả lời.
- Cô nói thế chưa đủ rõ hay sao? Em kể tiếp đi.
Cô giáo chờ thêm mấy giây rồi nói với cả lớp:
- Đây là một dẫn chứng trực quan cho việc ngồi trong lớp cần phải tập

trung nghe chứ không phải mơ mộng. Nina, em nhắc lại em đã nói đến chỗ
nào.

- Em đã nói đến chỗ mùa xuân năm 1919 bọn đế quốc Pháp buộc phải rút

hết quân khỏi tất cả các cảng Hắc Hải...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.