TUỔI 17 - Trang 423

- Có tất nhiên là có ạ.
- Em về chỗ. Cô sẽ hỏi lần nữa còn lần này cô cho 3.
“Thôi, lại thêm việc rồi!”. - Catia bực bội nghĩ, đoạn em nhớ ra rằng thời

gian cuối Lida có chuyện gì đấy không ổn. Nó thường xa lánh bạn bè, lúc
nào cũng trầm tư mặc tưởng và ít nói.

Điểm 3 về môn sử làm cho cả lớp ồn lên như ong vỡ tổ. Giờ học vừa kết

thúc các bạn đã xúm quanh Lida tranh nhau hỏi về nguyên nhân của việc
học sút kém hôm nay, người thì tỏ ý sẵn sàng giúp đỡ, kẻ thì trách móc,
nhắc nở về lời hứa.

Lida kiên nhẫn nghe các bạn và thản nhiên trả lời quấy quá cho xong

chuyện.

Catia hiểu rằng Lida thuộc loại người không phải bao giờ cũng nói thật.

Cô gọi Tamara ra một góc nói chuyện.

- Bạn là bạn thân với nó... Có chuyện gì xảy ra với nó vậy?
- Chắc là “khó ở” đấy thôi. Tôi đã báo cáo trước cho các bạn biết rồi còn

gì.

- Thứ ấy là một căn bệnh à?
- Bệnh hoạn gì. Dễ hiểu thôi. Hôm qua bạn ấy thấy chán và thế là không

học thuộc bài.

- Ta phải có biện pháp mới được!
- Tôi can bạn. Chẳng ăn thua gì đâu. Rồi đâu lại sẽ vào đấy cả thôi.
- Bạn nói gì vậy? Bạn dung túng à? - Catia nghiêm khắc hỏi, đoạn cô đi

nhanh đến bên bàn thầy giáo và vỗ tay mấy cái: - Các bạn trật tự nào! Ai
ngồi vào chỗ nấy. Cuộc họp chớp nhoáng. Nhanh lên!

- Lida, có chuyện gì vậy? - Catia hỏi khi mọi người đã ngồi vào chỗ. -

Điểm 3 hôm nay có một ý nghĩa về nguyên tắc. Ấy là tôi chưa nói về cuộc
họp của ban chấp hành khu đoàn, nhưng bạn là một đoàn viên đã ký tên vào
bản “Lời hứa” mà lại không biết lịch sử của đất nước. Giai đoạn nội chiến
và xâm lược là một giai đoạn quan trọng nhất! Chúng ta có nhiệm vụ phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.