TUỔI 17 - Trang 424

biết nó như chính chúng ta đã từng tham gia. Bạn hãy giải thích cho hội
nghị biết tại sao bạn không thuộc bài.

Lida đứng dậy và quay mặt xuống lớp.
- Các bạn ạ, tôi chả có nguyên nhân gì đặc biệt cả. Chẳng qua tôi hơi mệt

nên học ít đấy thôi. Tôi chỉ ngạc nhiên là tại sao các bạn lại muốn thổi
phồng con 3 của tôi lên? Dù sao tôi cũng có bị 2 đâu. Catia, chẳng nhẽ bạn
tin là từ nay đến hết năm học lớp ta sẽ không bị một con 3 nào nữa chăng?

- Dứt khoát là như vậy! Nếu chúng ta muốn chúng ta sẽ không bị! - Catia

tin tưởng đáp.

- Rất tiếc là tôi không thể thán thành với bạn.
- Chúng ta sẽ không nhượng bộ. Ai có ý kiến? Ania, bạn muốn nói phải

không? - Catia nhường lối cho Ania.

- Được tôi sẽ nói. Lida, bạn nói là bạn mệt. Nhưng vì sao mệt? Vì học

nhiều ư? Không đúng. Chúng tôi cũng học như vậy mà chẳng ai mệt cả.
Hay là bạn mệt vì phải lao động chân tay hay làm gì gì nữa ở nhà? Bạn phải
giặt quần áo à? Hay là phải bổ củi?

Những câu nói sau làm cho mọi người phải mỉm cười, một số ít cười ồ

lên.

- Bạn ấy lau nhà đấy - Jenia nhắc.
- Tôi không hiểu các bạn cười gì vậy. - Lida bực bội nói. - Làm như là

các bạn ngày nào cũng phải giặt quần áo và lau nhà ấy.

- Tôi nói cho bạn biết là nhà thì không cần ngày nào cũng phải lau,

nhưng phải quét. Nhưng xem ra thì ngay cả điều ấy bạn cũng không biết.
Nhà ai có sàn gỗ thì mỗi tháng mới phải đánh véc ni lại một lần. Bạn bực
bội thật không đúng chỗ. Tôi nói như vậy là vì coi bạn như bạn. Các bạn ạ,
chúng ta hãy nói thẳng hết với nhau đi. Khi tôi đọc một quyển truyện cổ
điển nào đấy mà trong đó tả một cô tiểu thư quyền quý hay thở than là mệt
với mỏi thì tôi ức đến chết. Thử hỏi tiểu thư ấy đã làm được gì suốt một
ngày để mà kêu mệt? Mệt vì chỉ có chơi rông chơi dài? Thậm chí quần áo
của mình cũng còn không tự mặc lấy. Đã có hàng lô người hầu...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.