TUỔI 17 - Trang 422

Lida tiếp lời và vất vả mới kể xong. Nhưng cô Anna Vaxilievna hỏi thêm

một câu nữa:

- Em hãy nói cho biết trong giai đoạn đó ở phía Bắc có gì xảy ra.
Hai má cô gái đỏ bừng. Đấy chính là chương mà Lida nắm không vững.

Em bắt đầu kể nhưng rất ngập ngừng, thường xuyên phải cải chính lại và
nghĩ rất lâu.

Catia ngồi nghe Lida trả lời uể oải mà lấy làm lo lắng lắm.
“Có chuyện gì xảy ra với bạn ấy? Chẳng nhẽ lại không thuộc bài?”.
Em thầm nghĩ. Cố gắng căng óc nhớ lại từng mẩu kiến thức, Lida lúc thì

nói về thành phố Arkhanghen nơi bọn Anh đổ bộ, khi thi nói về thành phố
Permo.

- Em chỉ bản đồ cho thấy tướng Contsac định tiếp cận với quân xâm lược

bằng đường nào?

Lida đến bên bản đồ. Em suy nghĩ một lát rồi rồi vạch một đường từ

Svedlovsc đến Loloov. Catia mỉm cười. Cô Anna Vaxilievna không thể
nhìn thấy Lida chỉ sai được.

- Sao? Em chỉ đi đâu vậy? Em chỉ lại lần nữa xem nào.
Lida nhún vai quay lại vạch lên bản đồ nhưng theo hướng ngược lại.
- Không được, không phải. - Cô Anna Vaxilievna thản nhiên nói, vẫn

không quay lại nhìn.

Thật là kỳ lạ! “Không có lẽ cô ấy có mắt ở gáy?” - Catia thầm nghĩ.
- Vậy là em không biết sao? Larisa Trikhonova! Em lên chỉ bản đồ.
Larisa lên bảng, vẻ mặt đầy vẻ tự tin. Cô cầm lấy thước và vạch một

đường.

- Xong rồi, thưa cô. Cô nhìn xem!
- Tốt lắm! Chỉ xong thì về chỗ... Lida Versinina, có gì đã xảy ra với em. -

Cô giáo hỏi khi Larisa đã ngồi vào chỗ. - Sao lại ấp úng vậy? Em không
học bài sao? Hãy nói thật ra.

- Vâng... Thôi cô, em chưa kịp chuẩn bị.
- Đáng buồn. Liệu lần sau có chuẩn bị không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.