TUỔI 17 - Trang 71

- Các bạn ơi! Thế là có thể chúc mừng chúng mình được! Thầy chủ

nhiệm của chúng ta khá hơn cô “Zinotrca” đấy - Catia Ivanova reo lên

- Thế mà cũng đòi so sánh! Làm gì có sự so sánh ở đây được!
Nadia tấn công Catia.
- Các bạn ạ! Khi nói thầy xúc động lắm đấy nhé - Lida Versinina nói.

Lúc thầy đứng cạnh mình, mình cảm thấy thế.

- Nào, bây giờ hãy đứng vững! Rồi thầy sẽ cho về nhà tha hồ mà đọc,

không thở ra hơi đấy!

- Không biết sao thầy đoán được về Natasa Rostova nhỉ? - Nadia hỏi.
- Ôi giời! Đoán gì! Trong tất cả các trường học chắc là học sinh đều

tranh luận giống như chúng ta - Clara Kholopoevna trả lời và quay lại phía
Belova: - Thế nào, Valia, bạn có thích không?

Valia Belova ngồi nguyên tại chỗ, nhìn ra cửa sổ, dáng tư lự, lúc đó cô

đang xào bài, nhớ lại toàn bộ bài giảng và sắp xếp kiến thức vào các ngăn ô
có sẵn, theo lời của cô. Trí nhớ hiếm có của cô không bao giờ cần đến sách
giáo khoa cả, và cô giữ lại trong đầu tất cả những gì thầy giáo đã giảng.
Ngay từ những lời đầu thầy nói, Valia đã cảm thấy xấu hổ về hành động
của mình hôm nọ và cô cũng muốn bằng cách nào đó chuộc tội. Nhưng
lòng tự ái và sự bướng bỉnh không cho phép cô cùng các bạn thán phục
thầy, và khi Clara hỏi lại, cô cáu kỉnh trả lời:

- Cái gì thế? Tôi không hiểu sao các bạn lại quá khen ngợi vậy! Là một

giờ học bình thường. Chắc thầy không phải nói lần đầu, thầy đã thuộc lòng
từ lâu rồi!

Svetlana ra khỏi lớp và khoác tay Jenia lặng lẽ dạo dọc hành lang.
Cả lớp đều vui vẻ như trong ngày hội, tựa hồ họ vừa nhận được một tin

vui... Và không một ai muốn nói đến những điều xấu. Không nhắc đến cái
tát, đến bức biếm họa, đến những công thức copy trên bảng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.