TUỔI TRẺ HOÀNG VĂN THỤ - Trang 170

Thụ nói:
– Cũng vừa xong việc. Ta đi ngay bây giờ được thôi, anh Vương “cao” à.

Thụ cất các gói đồ in vào hốc đá. Lại còn soát cẩn thận, không một thứ gì

khả nghi có thể vương ngoài. Hôm ấy thật may, trên hang chỉ còn có Thụ
và Phong.

Nhưng Thụ và Phong không ngờ được kẻ địch lại lên núi vây ngay được

như vậy, vì Khén Chang mới về đên chân núi và Mã Hợp thì cứ ung dung
nh

Hai người xem lại khẩu súng ngắn giắt trong thắt lưng. Rồi hất ống

bương nước vào tắt đống lửa, họ bước mò ra phía cửa hang.

Vừa hay, Khén Chang hớt hải chạy vào, kêu khẽ:
– Sen cháng đưa lính lên!
Thì ra lúc Khén Chang đánh trâu ở Nam Quan về thì cũng một lúc, lính

Đồng Đăng rục rịch đi vây.

Đồng Đăng tiến thẳng lên Khơ Đa ngay dưới chân Áng Cúm. Quan cưỡi

ngựa, lính chạy, chưa hết một tiếng đồng hồ đã tới. Trong khi ấy bốn con
trâu lọ mọ dằng co trong đường núi, kíp lắm, kíp lắm, thế mà Khén Chang
còn về qua nhà rồi đi ngay, tới được Áng Cúm chỉ trước chúng nó vài bước.

Trên cửa hang trông xuống đường 4 đã nhan nhản lính khố xanh. Có Tây

và khố đỏ dưới tỉnh lên. Quan Tây cưỡi ngựa chạy quay quay trong đám
lính. Vó ngựa nện chan chát xuống mặt đường, trên cao nghe như tiếng đập
đá sắc lạnh. Tiếng ngựa hí rền rĩ vào lưng núi, bóng sương vùn vụt vừa bay
vừa tan, tan đến đâu thì trên này trông xuống thấy chỗ ấy vàng rộm những
lính mới đến. Tây vây kín một bên núi Áng Cúm phía đường 4 rồi.

Bọn Quốc dân đảng ở Nam Quan vào chẹn các lối xuống bên này. Không

biết chúng nó đã đến chưa. Phía núi ấy còn im phắc.

Thụ nhìn quanh sườn núi một lượt rồi bảo Mã Hợp:
– Không xuống đông được đâu. Chia ra mà đi, Mã Hợp à!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.