TUỔI TRẺ HOÀNG VĂN THỤ - Trang 184

Mã Hợp nghĩ: À tao nhớ mày rồi, mày là đứa phản trắc, bây giờ mày làm

nghề đánh người ăn tiền của thằng đội Năm ngày trước ở Kỳ Lừa chứ gì.

Nghĩ thế, nhưng Mã Hợp chỉ rì rầm nói:

– Ông đội Mạo, tôi có nhớ... ông đội Mạo...
– Có sợ ông đội Mạo không?
Đột nhiên Mã Hợp sừng sộ:

– Mày làm chuyện hèn thế, ai mà sợ! Hôm ấy biết trước rồi chứ gì! Thế

mà không bảo tao.

Mạo lúng túng cãi:
– Ai biết. Đến lúc nó vây quanh nhà rồi thì còn chạy đâu! A này có nhiều

đồng chí hay qua Lũng Nghìu không? Anh Vương “cao” đã về Hạ Đống
chưa?

– Không đứa nào dám về nhà tao nữa rồi. Tại mày đấy.
– Sao thế?
– Cách mệnh ngờ tao đi mật thám với mày.

Mạo nói:
– À, tao nghĩ đi cách mệnh có được xu nào đâu mà thằng Tây tóm được

thì chết, tội gì theo đuổi mãi.

Mã Hợp không dám cãi câu phàn nàn ấy. Mạo rủ Mã Hợp về nhà uống

nước. Sợ nó làm mẹo bắt. Nhưng nhìn quanh, không cách nào lủi, đành
theo. Mã Hợp dựng bó củi ngoài vách. Nó bảo vác vào bán cho vợ nó. Mã
Hợp đem củi xuống bếp rồi bước lên nhà, đi qua cái vải hoa đẹp che cửa
gió phất phất.

Cái bàn cái ghế mới màu gụ, bàn ghế này của thợ khéo tận dư Đồng Mỏ

lên đóng.

Mạo chép miệng:
– Những điều anh Vương “cao” dạy tao ở bên Hạ Đống, tao càng nghĩ

càng thấy đúng, không một câu nào bỏ đi được. Tao gặp anh Vương “cao”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.