TUỔI TRẺ HOÀNG VĂN THỤ - Trang 19

nung vôi. Nửa đêm, khách xa đến đập cửa, cũng có cháo gà “síu dề” và
rượu hâm nóng.

Sớm hôm ấy có một đám ăn uống trong quán hàng phía tay trái ngõ. Ai

cũng biết, bọn cướp sừng sỏ trong vùng hay tụ tập ở nhà hàng ấy. Thường
có những người tận đâu đến, cả thị trấn không ai biết mặt. Nhưng cứ khi
thấy nhà ấy có người vào ăn uống tràn lan ngày đêm thì có thể đoán đấy là
đám cướp vừa đi “làm ăn” đâu về, vừa chia của, vừa chè chén, sát phạt
nhauánh nhau, đã có lần to tiếng rồi đâm chết nhau ngay đấy.

Lúc đó, bàn rượu phía trong cùng vách đã tàn, còn lại có câu chuyện

xoay quanh việc “có hai người bên Đồng Đăng mới sang Bản Đảy đến ở
nhà thằng Lình”. Bát đĩa, nhà hàng đã dọn hết. Cái hũ sành đựng rượu đã
dốc nốt đến không còn một giọt rồi mà những người uống không cho cất đi,
cứ để cái hũ úp ngược giữa bàn. Có người ngồi gật gưỡng. Có người đứng
ngoài, thỉnh thoảng nói chõ vào. Toàn chuyện giết người mà nói vang vang
như nói giữa chợ Ái Khẩu. Cái đó không lạ, ở Lũng Vài thì câu chuyện và
công việc của người ăn trộm, kẻ cướp, người đi buôn, người kiếm củi đều
nói to nói nhỏ lẫn lộn như thế. Cuộc sống vùng biên giới nghèo khổ và dữ
dội cứ thay đổi phút chốc, lúc này đi kiếm củi bán chợ, lát có người rủ đi
cướp đường, cũng theo ngay.

Một người nói to:
– Cho vài cân rượu nữa.

– Đứa nào sắp dẫn quân đi kiếm Tết thì phải bỏ tiền ra.
– Xem!
– Được rồi, tao chỉ trả chỗ năm cân thêm này thôi nhé. Tao định thật thế

đấy. Làm rốn chuyến nữa lấy tiền rượu Tết.

– Được.
– Nhưng nếu thằng Lình đã bóc nhẵn nhụi chúng nó rồi thì sao? Mà “thịt

lợn” rồi thì phải đem “bán” chứ vứt ra đường được à? Nghĩ thêm cho kỹ,
kẻo mất công toi!

– Chà chà, vứt xuống hang Háng Lò hai cái xác thì thấm vào đâu!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.