TUỔI TRẺ HOÀNG VĂN THỤ - Trang 194

lại, huých nhau, vồ hoa chen bật cả ra cửa.

Một đứa kêu:

– Có trộm!
Mấy lính khác loạng quạng nhảy ra. Nhưng chỉ còn bóng tối. Hai bóng

người vừa thấy nấp cánh cửa đã biến mất. Một đứa làu bàu:

– Lại mấy thằng con trai Bản Dạt lên nấp cửa nhà then. Thảo nào, thảo

nào then ném hoa ra cho nó. Ý tứ với nhau thế, gớmật, phải vào tra tấn cho
ra mới xong.

Cả bọn lại chen vào quây quanh ngọn đèn ba dây với mấy cô gái chợ.

Tiếng cười nói hí hố càng ầm ĩ đến sáng, chẳng nghe ra đàn hát gì nữa.

Tờ mờ hôm sau, Mã Hợp và Hán Pang vào Đồng Đăng bán củi sớm. Bó

củi đè trĩu lưng, hai người cúi bước lật đật như con rùa núi đội cái mai gồ
ghề đương bò quanh chợ. Chưa có ai hỏi đến, người bán củi chợ Đồng
Đăng bây giờ nhiều hơn người mua củi, khó khăn quá, hai người đi rao bán
qua phố.

Một quang cảnh lạ. Rồi cứ thấy không ai nói với ai, mọi người chạy

đùng đùng sang nhà nhau. Mấy nhà đã mở cửa, bây giờ cũng đóng lại, một
chốc, chẳng nhà nào còn ngỏ cửa nữa. Nhà đội Mạo vẫn đóng ỉm. Nhưng
trên cánh cửa gỗ xoan mới, chỉ còn vệt hồ. Cái khoá đuôi chuột khoá trái.
Chắc nó dậy, sợ quá, vợ chồng tếch lên trú ẩn trong đồn rồi.

Hai người đứng lại trước bức tường đầu chợ. Nếu có người gọi mua củi

lúc ấy chắc cả hai đều giật nảy mình. Bởi vì họ đương mải nghênh lên nhìn
bờ tường cao. Giữa hai tờ giấy xanh đỏ dán liền nhau, đứng xa cũng nhìn
thấy dòng những chữ: Ủng hộ Cách mệnh Tháng Mười. Ủng hộ Liên Bang
Xô Viết.

Nhiều người đi chợ cứ xúm đến.
Mấy đội xếp cuống quýt. Tờ truyền đơn dán tận trên cao. Có đội xếp lấy

gậy chọc nhưng không được. Tờ giấy đã dính chặt từng mảnh rời vào tường
gạch xám. Người đi chợ càng xúm đông, ngước lên. Bao nhiêu lính trong
đồn ra mà loay hoay không bóc được. Đến lúc quan hai Tây xuống, thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.