TUỔI TRẺ HOÀNG VĂN THỤ - Trang 204

xuống chân thang nhà sàn lúc chập tối, ông hổ rình đâu, đã nhảy vào, tát
chân bắt chó, đập cả vào cột sàn, đổ cây đèn mỡ trên bếp.

Bấy giờ, cuối tháng bảy. Bầu trời nắng nung nấu như cái chảo rang úp

trên đầu. Những nương ngô vàng rạc. Châm mồi lửa, có thể bùng cả cánh
bãi và cháy lém hết xóm Bò Tát.

Thụ lên nhà bỏ đôi dép cỏ và cái túi chàm ngoài đầu thang. Thấy Thông

đương thổi cơm, Thụ chào hỏi và nói ngay, như đã quen biết sẵn:

– Chào cụ! Anh Thông thổi cơm à? Anh Nhất ở Đại Từ dặn tôi lên gặp

anh.

Người lạ, nhưng vừa nói thế, Thông đã hiểu ngay. Thông mừng và hồi

hộp lắm. Người mà Thông đương mong đợi đây.

Tháng trưóc, Nhất ở huvện Đại Từ gửi lên cho Thông hai việc: một

quyển điều lệ Đảng và một câu nhắn: “người của ta sắp đến”. Quyển điều lệ
thì được đọc rồi. Thông đã rủ được bốn người cùng xem điều lệ và đợi cán
bộ. Nhưng “người của ta” vẫn chưa thấy đến.

Nhìn Thụ, Thông nhớ năm trước hình như có gặp anh này ngoài Long

Châu. Năm ấy, Thông ra ăn Tết quê nội ở Khẻo Mèo. Tình cờ, gặp mấy anh
khác ở Lạng Sơn cũng ra Khẻo Mèo ăn Tết. Họ vờ thật. Họ ra lớp huấn
luyện. Mấy người rủ luôn Thông đi Long Châu dự huấn luyện. Thế là
Thông đi.

Thông được dự học ba hôm. Gần rằm mới về đến Vũ Lăng. Về nhà ông

tưởng cháu mải ơi theo đám then, mắng mãi. Nhưng Thông im lặng, không
dám cãi lại. Có phải chơi then đâu. Cái này cao xa hơn then nhiều. Ba ngày
chỉ nghe cán bộ nói toàn chuyện cách mệnh và thế giới với kế hoạch đánh
Tây lấy lại đất nước. Rất say sưa, nhưng cách mệnh dặn tổ chức phải khéo,
phải kín, ai chưa tin thì không được hở ra. Về nhà muốn nói hết ngay mà cứ
phải giữ miệng.

Thông nhớ cái nhà gác ở Long Châu, có lối sau xuống bờ sông, có anh

trắng cao cao, hay ngồi đọc sách giống anh này. Anh em rỉ tai nói trong nhà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.