TUỔI TRẺ HOÀNG VĂN THỤ - Trang 63

đánh đuổi nhau vang động từ buổi chiêu mà họ vừa đặt chân tới.

Đâu cũng vẫn một đau thương ấy. Thụ để ý đây cũng cơ man là người

quảy bán củi. Ngồi đầy ở chợ rồi còn gánh mẹ, gánh con nối nhau đi rong,
rao nheo nhéo các phố. Lại như cảnh các chợ Hạ Đống hay chợ Đồng
Đăng, mọi khi Mã Hợp thường nói: bây giờ người bán củi đông hơn người
mua củi, khó quá. Đây cũng

Thụ về hỏi Bùi:
– Anh xem có việc gì sức tôi làm được?
– Người khoẻ cũng đi ăn mày chật đường kia kìa.

– Hái củi bán được không?
– Lạ mặt như các anh, lính nó bảo là thổ phỉ về mò thám cướp phố, nó

chém bêu đầu cổng chợ, chém lây cả đến đứa chứa các anh đấy. Thật mà, ở
đây nó vẫn làm thế.

Hùng nói:

– Lúc nãy tôi thấy trong phố có mấy chỗ đánh trống mộ lính.
– Ừ, Long Châu đương mộ lính. Hàng tháng nay rồi. Không chạy được

tiền trả nợ, tôi cũng đến lại phải vào lính nữa.

Nghe Bùi nói thế, Hùng nảy ra ý kiến:

– Hay là tạm đi lính lấy cái ăn đã. Khi nào có liên lạc, tao gọi thì bỏ ra.

Thế vậy. Anh Bùi này khi mới đến cũng phải vào quân đoàn kiếm cơm một
dạo đấy.

Không biết xoay thế nào, Chi đáp miễn cưỡng một tiếng:
– Được.

Bùi đi một lúc rồi về nói:
– Có Lương Tử Hồng là người của cách mệnh Trung Quốc đương đứng

ra kén lính cho Quốc dân đảng, nhưng chính là đưa người tốt của ta vào
làm cơ sở trong lính Quốc dân đảng của nó đấy. Để tôi giới thiệu cho.

Thụ giao hẹn, nửa thật nửa đùa:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.