TUỔI XUÂN TÀN KHỐC - Trang 177

Miên Miên

Tuổi Xuân Tàn Khốc

Dịch giả: Sơn Lê

Q - 2

6.

Đầu tổ chức mừng sinh nhật ở Nam Kinh, mười tám đứa từ Thượng Hải
kéo về Nam Kinh mừng sinh nhật, tôi không quen đi đông người đến một
nơi xa, nhưng Đầu nói, cậu cứ coi đây là chuyến du xuân.

Yêu quái đi giải trên bãi cỏ, ngồi quay mặt về phía mọi người, tôi rất khó
chịu, liền quay đi. Cái ki-ốt này giống như hình bát quái, tôi cứ xoay vòng.
Cậu ta là người đầu tiên xoay vòng theo, cậu ta bảo hãy đợi đã. Tôi nói, cứ
nhìn vào gót chân tớ đây này.
Mọi người lục tục kéo lên, Minh Minh cũng lên. Tôi cứ đi, muốn đi thế nào
thì đi. Sau lưng tôi có ba đứa ngã, chúng reo lên: khoái quá, cây cỏ cũng
khoái!
Nghe có người kêu khoái, tôi hết vui. Tôi không muốn vào lúc này phải
nghe có người kêu lên như thế, mọi sự cố gắng của tôi đều vô ích. Một
mình tôi ngồi ở góc bên kia ki-ốt, không muốn có ai đến quấy rầy, chỉ
muốn nghe tiếng chó sủa. Trong bụi cỏ có âm thanh lạ, tôi không dám nói
đấy là tiếng gì, có những việc biết rồi để đấy, không nói lại với ai. Tôi thấy
chỉ âm thanh ấy mới có tiết tấu, giống như một đoạn trong Drum‘n’bass
tuyệt vời. Cậu ta đi tới, nói: bạn làm mình nhớ lại một bộ phim Pháp. Câu
nói thật ngốc nghếch. Cậu ta nói: nếu quen bạn từ ba năm trước, chắc chắn
mình yêu bạn mất. Câu nói thật ngốc nghếch. Tôi nói, tới không biết thế
nào là yêu, tớ mới mười chín tuổi. Về điều này tôi nói với cậu ta đến mười
phút mà cậu ta vẫn không hiểu. Tôi mong cậu ta hiểu, nếu không tôi bỏ đi
rồi.

7.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.