Miên Miên
Tuổi Xuân Tàn Khốc
Dịch giả: Sơn Lê
T
Tôi yêu nhạc Chopin
Nếu bạn quen Trái táo bạn của tôi, xin bạn hãy nghe Chopin; nếu thích cậu
ta, xin bạn hãy đốt thuốc bằng nến; nếu bạn yêu cậu ta, xin hãy cùng chung
hưởng những đồ chơi của cậu ta; nếu bạn yêu cậu ta, lúc tắm xin bạn hãy
mở toang cửa để không khí ùa vào.
Cậu ta đi, vẻ mặt rất bình thản, không sao. Cậu ta rất thích ngâm mình
trong bồn tắm, không sao. Cậu ta thường hút thuốc lá rẻ tiền và thường nói,
nếu ai biết sẽ chết, không sao. Cậu ta rất thích đi lại trong phòng tắm,
không sao. Người yêu ở buồng bên gọi điện thoại, sau lúc nói chuyện một
mạch hai tiếng đồng hồ, Trái táo bạn tôi đã sang một thế giới khác.
Một đoạn thơ tình của Trái táo viết thế này: nỗi buồn và hạnh phúc lớn nhất
của tôi là đã quá yêu em. Người ấy không phải là người này. Cậu ta yêu
người yêu của bạn, chúng tôi chỉ biết có thế, thế là đủ rồi. Cậu ta rất muốn
có một cái bồn tắm thật dễ chịu, đây là cái bồn tắm đầu tiên của cậu. Phòng
tắm của cậu rất chật, cậu cố đặt vào đấy cái bồn tắm của trẻ con. Cậu ta
không chết vì số phận, không chết bất ngờ, mà chết vì chất lượng cuộc
sống. Không sao. Đây là bồn tắm cuối cùng của cậu. Nhưng cậu ta có rất
nhiều bồn tắm, trong những họa báo mà cậu ta thu thập, trong đầu óc cậu
ta. Không sao. Cậu ta đẹp trai, vĩnh viễn đẹp trai, cậu là người biết hưởng
thụ cuộc sống. Cậu ta đi bộ mấy tiếng đồng hồ chỉ để mua hàng chất lượng
cao, cậu ta vẫn vậy. Không sao, thế giới này rộng lớn lắm, ngay cả Hong
Kong cậu ta cũng chưa đến. Cậu ta bảo, muốn ra nước ngoài xem thế nào,
chỉ xem thôi. Không sao, thật ra chỗ nào cậu ta cũng đến, đúng vậy, trong
đầu óc cậu ta, những nơi cậu ta tìm kiếm thông tin bằng mọi cách, ở trong
đầu óc.
Không sao, tôi ôm Trái táo của tôi, cơ thể cậu ta toàn là nước. Không sao,
vẻ mặt cậu thật bình thản, nhưng tôi có quá nhiều chuyện khiếm nhã. Tôi