TUỔI XUÂN TÀN KHỐC - Trang 22

Không có người cầm máy. Tôi tiếp tục gọi. Sau đấy là tiếng Trại Ninh. Tôi
nói, em nghe thấy hết rồi, em phải gặp anh ngay, nếu không em sẽ chết,
mười phút nữa em đến chỗ anh.
Tôi ra sức chạy, chạy đến nhà Trại Ninh.
Trại Ninh không mở hẳn cửa, anh bảo tôi chờ. Anh vào rồi quay ra, đưa tôi
đi xuống, cả hai chúng tôi cùng lên taxi.
Trại Ninh vẫn im lặng, cái vẻ bực tức của anh làm tôi sợ. Chúng tôi đến chỗ
ban nhạc của anh tập. Đây là một căn nhà của một nông dân ở vùng nông
thôn. Tôi gặp Tam Mao, bạn thân của Trại Ninh. Tam Mao nói: em là cô gái
muốn hiểu cuộc sống phải không? Tôi hỏi, đó là câu nói của ai? Anh ta bảo
đấy là câu nói của Trại Ninh. Tôi hỏi Trại Ninh nhiều bạn gái lắm phải
không? Tam Mao nói, không nhiều. Tôi lại hỏi, tại sao con trai một lúc có
mấy bạn gái? Tam Mao nói vì bọn họ rất chóng cảm thấy nhàm chán.
Tôi quay lại, nói với Trại Ninh: em muốn cùng anh. Tam Mao bỏ đi. Trại
Ninh bảo, chúng mình đang cùng nhau đấy thôi? Tôi nói, em muốn biết bí
mật của anh, để bí mật của anh thành bí mật của em, em muốn biết rõ anh
tất cả, muốn nhìn thấy anh làm tình, em muốn thấy mọi tư thế của anh,
muốn trở thành người con gái biết tất cả mọi chuyện.
Trại Ninh cười. Anh nói, em là một cô gái mười tám tuổi, là thứ kính dễ vỡ,
là tấm kính đẹp, là tấm kính ngu ngốc, em là con búp bê thủy tinh, có lúc
anh muốn mặc áo quần búp bê lên người em cùng đôi dép nhựa màu phấn
hồng, để anh biết cái anh cần không phải là búp bê.
Tôi suy nghĩ giây lát rồi nói, anh Ninh, anh nghĩ về em như thế là không
công bằng, vì em là con người, con người có tình cảm. Em cũng đã nghĩ,
anh cần gì em cũng sẽ cho, anh chỉ hơn em hai tuổi, lớn lên ở nước ngoài,
có thể anh tân tiến hơn em, nhưng ít nhất anh phải cho em một cơ hội.
Trại Ninh nhìn tôi, bất động nhìn tôi. Anh nhìn như thế làm tôi khóc.
Trại Ninh nói, em là loại người chỉ biết khóc, không còn biết gì khác hơn.
Tôi bảo, em cũng muốn làm tình như thế, muốn anh là anh, muốn được
cùng với anh, anh chỉ đến với một mình em, chỉ một mình em thôi. Tôi vừa
nói, vừa cởi áo quần, áo quần đã cởi hết, tôi không biết phải làm gì, tiếp
theo phải thế nào, cho nên tôi khóc rất dữ dội.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.