TUỔI XUÂN TÀN KHỐC - Trang 50

để ý tôi sống ra sao. Tam Mao bảo không biết, gần đây mọi người bận vào
những hoạt động nghệ thuật. Tôi nói, ban nhạc các anh đi Bắc Kinh cũng vì
âm nhạc đấy thôi? Tam Mao bảo, điều ấy không có gì sai. Tam Mao lên
Bắc Kinh trở nên sâu sắc hơn.
Mỗi lần nhớ Trại Ninh, miệng tôi cứ lẩm bẩm làm thế nào, làm thế nào, cây
guitar của anh bị bọn khốn kiếp lấy cắp. Tôi sợ anh buồn sẽ chẳng biết làm
cách nào.
Hai tuần lễ sau, vào một buổi sáng, tôi nhận được điện thoại của đồn công
an báo tin, băng cướp kia đã bị bắt. Thì ra, Đại Long và Mèo con thuê mấy
người Tân Cương đi lùng sục những nơi có băng đảng người Hồ Nam ẩn
náu và tìm được chúng trong một hộp đêm hạng ba.
Nghe nói, cái tên cướp hôm nọ trói Mèo con bị nó cho một trận, vừa đấm
đá vừa thét lên. Công an gọi tôi đến để khai báo và nhận mặt.
Tôi thấy một thằng đang bị còng và nhận ra hắn là đứa đã tát Củ cải. Hắn
không còn sạch sẽ như hôm trước, bây giờ ánh mắt hắn rời rạc chán nản,
người thì bẩn thỉu hôi thối, nhất là những móng tay cáu bẩn của hắn. Tôi
đứng ngoài khung cửa sổ bằng sắt để nhận diện qua một đống giấy chứng
minh. Tôi biết hai trong số chúng đã bị bắt. Công an phê bình tôi không đi
trình báo ngay cũng là che giấu tội phạm. Tôi hỏi, bọn chúng sẽ bị xử lý thế
nào? Công an bảo, bọn chúng đã gây nhiều tội ác, có thể bị tử hình.
Lòng tôi trĩu nặng. Nghe thấy hai tiếng tử hình, tôi và Mỳ bò Nam Kinh
giật mình kinh hãi. Đồng hồ và nhẫn của tôi vẫn còn, guitar cũng còn, các
thứ khác không còn. Tôi trông thấy cái cặp sách đen của bọn chúng. Công
an bảo, tất cả những thứ này tạm coi là vật phi pháp, phải giữ lại. Tôi không
đi nhận lại những thứ ấy vì không muốn phải đối diện với chúng.
Trại Ninh về, trông như người mất hồn. Tôi kể lại với anh mọi chuyện. Anh
bảo, anh rất buồn, vì những kẻ kia thích cây guitar của anh, nhưng bọn
chúng không còn cơ hội để chơi guitar, cho nên anh rất buồn.
Tôi hỏi, tại sao chỉ một mình anh về trước? Anh bảo Bắc Kinh quá là sôi
động. Mọi người như sống trong nỗi xúc động, ai cũng như ngất đi. Anh
không quen với lối sinh hoạt tập thể ấy, quá ồn ào. Ở đấy toàn một màu kim
loại nặng, thêm vào đấy là máy tăng âm, với lại quá chính trị, anh không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.