TUỔI XUÂN TÀN KHỐC - Trang 51

hiểu nổi.
Rồi anh đến ôm tôi, hai chúng tôi lại làm tình.
Tối hôm ấy, tôi cho vào cốc nước của anh một chục viên thuốc ngủ mà tôi
đã chuẩn bị từ trước. Trại Ninh ngủ liền trong hai ngày, anh cũng dậy mấy
lần, tôi cứ ngồi bên cạnh, còn đưa anh đi nhà vệ sinh. Nhìn vẻ anh ngủ mê
mệt, tôi mừng thầm, anh là cửa sổ của tôi. Là đại dương ngoài cửa sổ, tôi
phải nghiên cứu tỉ mỉ anh.
Chờ đến khi anh tỉnh hẳn, tôi bảo với anh đấy là tôi làm. Anh nói, dù sao
thì sự việc tương tự như thế không phải lần đầu tiên, mười viên thuốc ngủ
hết sức nguy hiểm. Nếu nhiều hơn tí nữa thì anh có thể nôn ra rồi, nôn ra
coi như không việc gì, không nôn ra mới có chuyện, có thể ngủ không còn
dậy nữa.
Anh ôm tôi, một lần nữa anh bảo, sẽ không bao giờ anh để tôi xa anh. Cái
đồ khốn kiếp, chưa bao giờ anh nói anh sẽ không bỏ tôi.
Anh bảo, em đừng vì những chuyện không đâu mà gây rắc rối cho chính
mình.
Tôi bảo, không phải em muốn gây chuyện rắc rối, mà gây chuyện rắc rối
với anh cũng chẳng để làm gì. Em chỉ muốn có anh tất cả, đã bao lâu nay
em khát khao điều ấy. Em muốn mình đủ khả năng để làm. Thượng đế cũng
phải cảm động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.