TUỔI XUÂN TÀN KHỐC - Trang 61

hát, thông thường anh chơi vài nốt nhạc, rồi nói với tôi về ý tưởng anh
muốn thể hiện. Ca từ của Trại Ninh phần lớn đề cập đến những chuyện vụn
vặt. Anh viết lên giấy bằng tiếng Anh, tôi sẽ chuyển thành tiếng Trung
Quốc thích hợp, tôi thường dùng những từ trực tiếp nhất, đơn giản nhất để
viết ca từ cho anh. Cứ mỗi lần tôi thấy anh đứng trên sàn diễn hát những
bài hát ấy, tôi cảm thấy rất hạnh phúc, thấy mình được anh ban thưởng cho
cái quyền gì đấy, phần thưởng của anh được bao trùm vầng hào quang của
âm nhạc, tôi mê đắm trong trạng thái xuất thần đối với âm nhạc của chúng
tôi.
Lâu lắm tôi không tham gia cuộc họp mặt nào như thế này. Tôi cùng Trại
Ninh đi qua hết nơi biểu diễn kỳ quái này đến nơi biểu diễn kỳ quái khác.
Chúng tôi là thần tượng của các fan trung thành, anh còn là tay guitar của
tôi. Những trang bị đơn giản, bầu không khí ngọt ngào tạo cảm giác cho
căn nhà của chúng tôi. Biểu diễn ở đây có thể trực tiếp giao lưu với bạn bè.
Trại Ninh rất thích tôi với mái tóc dài, máy mini, dép nhựa đứng trên sàn
diễn. Lúc biểu diễn tôi rất thích chú ý đến cặp chân nhún nhẩy theo giọng
hát dịu dàng, mái tóc dài buông thõng xuống hai bên ngực và che gò má
của tôi. Tôi như thế sẽ tạo nên cảm giác lập thể của các bộ phận cơ thể tôi,
tôi càng ngu xuẩn hơn khi cho rằng như thế mới tỏ rõ cái bí ẩn của tôi. Hồi
ấy tôi đi biểu diễn là để có cơ hội tự thưởng thức mình trong không khí của
người xem.
Trại Ninh có một ý thích đặc biệt, anh thích tặng tôi những chiếc khăn lụa
bé xinh. Nhưng đầu tôi rất to, không thích hợp buộc khăn, nhưng Trại Ninh
vẫn liên tục tặng, anh bảo những thứ trang điểm kèm theo rất quan trọng.
Bản thân tôi không biết viết ca khúc, tôi thường hát những bài hát của Mỹ
hồi những năm sáu mươi, tôi thích sự kích động kỳ quái của văn hóa Mỹ
những năm sáu mươi, Trại Ninh rất khen và rất ủng hộ.
Cuối cùng, Trại Ninh bỗng im lặng. Anh ngồi ngay trên sân khấu, cầm cây
guitar màu đỏ thẫm. Bài hát cuối cùng của anh làm tôi ớn lạnh, ớn lạnh
khóc không thành tiếng, cái ớn lạnh đem theo một dự cảm không bình
thường đến bao trùm lấy tôi.
Alan, đừng nghiện ma túy nữa, đừng nghiện, em đem chìa khóa theo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.