TUỔI XUÂN TÀN KHỐC - Trang 93

quan đến heroin sẽ vĩnh viễn dừng lại trong cuộc đời tôi. Bạn bè tôi mời tôi
đến tham gia chương trình của đài truyền hình, chương trình chống ma túy.
Đó là điều trước kia không bao giờ tôi nhận lời. Trại Ninh đã từ bỏ thế giới
này, tôi không muốn còn ai phải rời bỏ thế giới này như anh. Tôi phải nhận
lời tham gia chương trình này.
Trong chương trình, tôi lần lượt trình bày những cảm nhận và kinh nghiệm
của một người thử hút ma túy, chính thức nghiện và lời khuyên răn của gia
đình. Tôi kể chuyện Trại Ninh, kể rằng anh từng yêu tôi thế nào, yêu cuộc
sống ra sao. Cuối cùng, có người hỏi, có thể nói cho mọi người biết tên tôi
không? Tôi trả lời không thể.
Tất nhiên, có người hỏi những câu hỏi nhức nhối tại sao ban đầu cô hút
heroin?
Tôi bảo, vì tôi không hiểu nó, tôi không hiểu sức sống, chỉ muốn sống
buông thả, tôi chọn heroin làm chủ cuộc sống của tôi. Hiện tại tôi đã hiểu
cuộc sống là, chết không dễ dàng, mà sống chỉ vì muốn sống.
Tôi không nói tin Trại Ninh chết khiến tôi mất hết mong muốn được sống,
tôi muốn bày tỏ lúc này tôi rất bình thường. Sự thật thì, con đường tự sát
khiến tôi hiểu ra rằng, tôi chỉ là người sống theo số phận, tự sát là chuyện
không bình thường, đó là cảm nhận không bình thường, tôi sẽ không hành
động như thế nữa.
Cuối cùng, có người hỏi, cuộc sống của cô hiện tại đã vui vẻ chưa?
Tôi nói, tôi đã thoát khỏi ma túy, nhưng tôi có những vướng mắc mới. Cuộc
sống là thế, không đúng hay sao?
Chương trình tôi tham gia được các nhà chuyên môn đánh giá tốt, tiết mục
được ghi âm và đưa lên Bắc Kinh. Nghe nói, tiết mục có tiếng vang lớn, ai
cũng bảo “Bột trắng” nói hay lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.