TƯƠNG LAI XÁN LẠN - Trang 104

Anh cầm tay cô và siết chặt. Họ nhìn nhau. Rồi cô cũng mỉm cười

được.

- Em đã đọc xong tập đầu Chiến tranh và Hòa bình.

- Thế à! Lenoush, anh mới đưa em thứ bảy trước. Em đọc nhanh thế!

- Tuần này không có bài làm, em chỉ chuẩn bị để nhận bằng tốt nghiệp

thôi mà.

Cô bỗng nhớ lại sự kiện với ông trưởng khoa và kể lại cho anh. Jacob

cười.

- Anh không thấy thế là xúc phạm quá đáng à?

- Không. Anh cho rằng ông lão có lẽ hơi phải lòng em. Vả lại, ông

cũng có lý. Em quả thực quá quyến rũ nên cho em đi Giurgiu thật không
đúng tí nào!

Sau ăn trưa, anh rủ cô đi chơi ở công viên Cismigiu. Trời còn nóng

hơn cả thứ bảy trước, nhưng họ không có thời gian để thuê thuyền vì cô
phải về nhà trước năm giờ. Họ nắm tay nhau đi dạo quanh hồ và nói về
Chiến tranh và Hòa bình. Đầu tiên, Elena ngập ngừng không muốn bắt đầu
đọc cuốn tiểu thuyết dài hai nghìn trang, trong khi cô lại nghiến ngấu cuốn
Anna Karenina. Cô không thích cái tít và ngại rằng chủ đề này làm cô chán.
Thế nhưng, chiến tranh qua đôi mắt của công tước André Bolkonsky hình
như cuốn hút cô. Cho tới lúc này, không có cuốn sách nào Jacob cho mượn
mà cô lại không thích. Anh đã giúp cô khám phá những người khổng lồ của
nền văn học Nga như Pouchkine, Gogol, Tolstoï, và vĩ đại nhất trong số họ
là Dostoïevski. Anh đã đưa cô đi xem những vở kịch của Tchekhov ở Nhà
hát Athénée. Jacob đã đọc tất cả văn học và thơ ca của toàn thế giới. Anh
đã học trong một trường trung học bình thường nhưng đã được học cả ngôn
ngữ, văn học cổ và khoa học. Cô chưa từng gặp ai có học thức như thế và
không tài nào hiểu tại sao anh lại mất thời gian với một kẻ dốt nát như cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.